"Sư huynh, làm phiền anh chuẩn bị cho tôi một ít thứ, tôi muốn lập tức làm thỉnh âm!"
"Em không sao đâu, sư phụ đối xử với em giống như là con gái của mình, hiện tại thầy chết không rõ ràng, nếu không tìm ra hung thủ sát hại thầy thì đời này em cũng không thể tha thứ cho chính mình."
Lỗ Gia Minh thật ra đã sớm phát hiện tôi có chỗ không thích hợp, nghe Thiên Ngạo nói mới biết được sở dĩ tôi biến mất mấy ngày nay là vì thay máu, "Mộng Mộng, cô nghỉ ngơi trước đã.
Chờ ngày mai làm cũng không muộn.”
"Không được.
Tôi phải làm điều này ngay bây giờ.
Muộn hơn nữa chỉ sợ sẽ không còn kịp, vì sư phụ làm người rất tốt, nhất định sẽ được cho đi đầu thai sớm.”
Tôi nhiều lần yêu cầu, Lỗ Gia Minh cũng đành phải đi chuẩn bị cho tôi, tôi vừa trở lại phòng nhỏ, đám tiểu quỷ liền vui vẻ, tôi tiện tay ôm lấy một tiểu quỷ hỏi, "Đêm qua con có thấy cái gì không?"
"Không có cái gì cũng không có, nhưng lệ khí rất mạnh khiến chúng con sợ hãi không dám đi ra!"
Những tiểu quỷ khác cũng gật đầu theo.
Ánh mắt nhỏ hiện lên sự sợ hãi, hình như hiện tại vẫn còn sợ hãi.
A Nô từ trong hộp đi ra, đi tới trước mặt ta, "Là một người phụ nữ, xem dáng vẻ giống như là thi quỷ.”
"Tại sao anh không ngăn chặn cô ta lại?" Hốc mắt tôi đỏ lên, phụ nữ? Thi quỷ? Chẳng lẽ là Trần Kha?
A Nô thấy tôi tức giận thì vội vàng quỳ xuống đất, "Người nọ tiến vào một chút liền rời đi, trước sau không đến ba phút, A Nô cũng không ngờ tới..."
"Bỏ đi.
Anh đứng lên đi, chờ tôi tìm thấy sư phụ thì tất cả chân tướng sẽ được phơi bày."
Tôi đi qua ngồi vào chỗ ngồi thiền, nhưng làm thế nào cũng không thể nhập định, người phụ nữ mà A Nô nói, có phải là Trần Kha hay không?
Muốn nói là Trần Kha cũng không phải là không có khả năng, có thể là bởi vì oán hận với tôi, cũng có thể là vì để cởi bỏ thuật ngự quỷ trên người con trai cô ta, đây chính là động cơ của cô ta!
Thiên Ngạo có thể nhìn thấy A Nô, vừa rồi lời A Nô nói anh ta cũng nghe thấy, ánh mắt tôi nhìn về phía anh ta, anh ta lắc đầu với tôi, ý bảo tôi không nên suy đoán lung tung.
Tôi cười lạnh ở trong lòng, chờ tôi tìm được sư phụ ngồi thuật lại chuyện Trần Kha giết người, tôi xem anh ta còn có cái gì để nói!
Vì để mau chóng điều tra rõ chân tướng sự tình, tôi cố ép bản thân giữ tâm trạng bình tĩnh, cũng may sau khi thay máu chỉ mất đi kỹ năng thi quỷ, pháp thuật Mao Sơn vẫn có thể sử dụng, rất nhanh liền nhìn thấy Tiểu Hắc vẫy đuôi lấy lòng, tôi vội vàng ném cho nó một phần bánh màn thầu máu.
Chờ đi tới trước mặt quỷ sai, bạc của tôi còn chưa dâng lên, sai đại ca liền khoát tay áo với tôi, "Mộng Mộng, nếu cô đến là muốn tìm sư phụ của cô, thì liền nhanh chóng trở về đi, sư phụ cô nhờ chúng tôi chuyển lời cho cô, tất cả đều là ý trời, ông ta dặn cô dốc lòng tu luyện pháp thuật, bảo vệ tốt Lỗ Gia Minh và Tần Hải Yến."
"Cái gì mà ý trời, sư phụ rõ ràng là bị người ta giết chết!" Tôi không ngờ thầy ấy lại không chịu gặp tôi.
"Bị người hại chết cũng là số mạng của ông ta, quỷ hồn bị hại chết trong âm giới này đâu có ít? Diêm Vương để cho cô canh ba chết, ai dám giữ người đến canh năm? Vận số của sư phụ cô đã tận." Quỷ sai đã quen với luân hồi sinh tử, nói chuyện không hề có chút tình cảm.
Nhưng đó là sư phụ của tôi, là cha mẹ làm tôi tái sinh, tôi làm sao có thể để ông chết không rõ ràng chứ.
Tôi quỳ gối rầm một tiếng xuống trước mặt sai đại ca, đem toàn bộ vàng bạc mang đến dâng lên, "Sai đại ca thương xót cho tôi đi, tôi chỉ muốn thấy mặt sư phụ sẽ không đưa thầy ấy về dương gian."
"Sư phụ cô bảo chúng ta ngăn cản cô, ông ta còn bảo cô nhớ lại lời ông ta nói, cô không nên phụ kỳ vọng của ông ta."
Quỷ sai nơi này rất có nguyên tắc, nên lấy thì họ sẽ lấy, còn phải tận dụng lấy nhiều hơn, còn không muốn lấy thì một phần sẽ không đòi, cho dù các bạn có muốn cứng rắn nhét cho