"Bọn họ chắc là bị quỷ sai bắt đi, giam giữ tại một chỗ nào đó trong âm phủ, nếu như đã đầu thai thì cơ thể sẽ không còn sống.
"
Lãnh Thiên Ngạo nói là sự thật, nhưng những điều này tôi đều đã biết từ lâu, điều mà tôi càng quan tâm là, "Vậy anh có biết cha mẹ tôi sẽ bị giam giữ ở nơi nào không?”
Nghe vậy, Lãnh Thiên Ngạo ngẩng đầu nhìn tôi, rồi lại bật cười, "Nếu như tôi bị bắt, chắc là sẽ biết đó.
”
Tôi tức giận đánh một quyền lên vai anh ta, "Tôi không đùa giỡn với anh đâu.
”
"Tôi cũng không nói giỡn với cô.
"
Lãnh Thiên Ngạo thu hồi lại nụ cười trên mặt, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, tôi cắn môi gật gật đầu, đem tầm mắt chuyển đến trên người cha mẹ, "Tôi nhất định sẽ cứu bọn họ trở về.
”
"Không được đi âm giới nữa, nơi đó không đơn giản như cô tưởng tượng.
".
||||| Truyện đề cử: Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em |||||
"Không phải anh đã từng nói là tôi không phải là người bình thường à, tôi đã nhận định mình sẽ đi trên con đường làm tẩu âm nhân này, vả lại tôi có chuyện muốn nói cho anh biết là, từ ngày mai trở đi tôi muốn đến chỗ sư phụ làm việc, tôi chỉ là thông báo một tiếng cho anh mà thôi và anh đừng vọng tưởng ngăn cản được tôi.
"
"Ngày mai sẽ đi à? Còn tuần trăng mật của chúng ta thì sao?" Lãnh Thiên Ngạo nói, cơ thể vừa nghiêng về phía người tôi, giống như là một đứa nhỏ đang làm nũng.
Buồn nôn quá, anh ta thế này là bởi vì đang ở trong cơ thể của Lãnh Triết Lăng sao? Tôi cảm thấy không quen khi anh ta làm thế này.
"Anh nên biết chúng ta ở bên nhau không phải vì tình yêu, thì cần gì hưởng tuần trăng mật chứ?"
"Cho dù không phải vì tình yêu, dù gì thì vẫn ở chung, có lẽ đây cũng là lần kết hôn cuối cùng ở trong đời chúng ta, chẳng lẽ cô không muốn trải nghiệm một chút? Hơn nữa, tôi dự định đi Thái Lan, hoặc có thể tìm được Long Bà giúp cô giải trừ hàng đầu.
”
Từng câu từng chữ đều nói lên tất cả là không để cho tôi cự tuyệt, tôi chỉ có thể hít sâu một hơi, "Được rồi, vậy chờ sau đi tuần trăng mật trở về tôi thì sẽ đi đến chỗ sư phụ để làm việc.
"
"Cô phải hứa tôi, nếu lại đi âm giới thì nhất định phải tuân thủ quy củ của tẩu âm nhân, không thì tôi cũng không cứu được cô, hiện tại cơ thể của Lãnh Triết Lăng được bảo dưỡng bởi pháp luật của tôi mới không bị hư hỏng, một khi tôi rời đi thì cơ thể sẽ thối rữa, nếu số lần rời đi nhiều thì chắc cô cũng biết hậu quả.
"
"Vậy nếu như cha nuôi của anh tìm được anh thì sao đây, với pháp lực của ông ta, ông ta nhất định đã biết anh ở chỗ này từ lâu rồi.
"
Vừa nhắc tới đại boss đầu lâu kia, sắc mặt của Lãnh Thiên Ngạo liền trở nên vô cùng khó coi, anh ta cắn răng cố nén tức giận xuống sau đó anh ta mới mở miệng, "Cô không cần lo chuyện giữa tôi với ông ta, tôi sẽ xử lý.
”
Nói xong, anh ta cầm lấy túi xách của tôi, "Đi thôi, đi sang chỗ sư phụ cô.
”
"Sao không dám đi, tôi hiện tại là chồng của cô, ông ta không nể mặt nhà sư cũng phải nể mặt phật, cho nên ông ta không giết người đàn ông của em để em trở thành góa phụ đâu (góa phụ: người phụ nữ có chồng đã chết).
" Nhìn bộ dáng ngứa người của Lãnh Thiên Ngạo, nhưng tôi vẫn bị anh ta chọc tức cười.
"Nếu anh muốn tự đến cửa chịu chết thì tôi mặc kệ anh, sư phụ tôi là người mà ngay cả tôi mà ông cũng xém giết tôi.
"
Hiện tại anh ta ở chung với tôi tốt hơn trước rất nhiều, không biết có phải vì phát hiện ra tôi là Lam Nhi chuyển thế hay không.
Cho dù chiếm lấy cơ thể của Lãnh Triết Lăng, nhưng anh ta vẫn là một con quỷ, lại còn là quỷ có pháp lực mạnh, loại quỷ như anh ta sớm đã bị cho vào phạm trù ác quỷ, còn chưa tới cửa nhà sư phụ, sư phụ tôi cùng Lỗ Gia Minh đã bày trận sẵn sàng đón quân địch.
Vừa thấy tôi cùng anh ta đi tới, sư phụ càng nổi trận lôi đình, "Mộng Mộng, sao con ở cùng với cậu ta?"
"Sư phụ, chuyện này kể ra dài dòng lắm! "
"Con quỷ này chắc là Lãnh Thiên Ngạo ha?" Tư duy của Lỗ Gia Minh vẫn hoạt động tốt, thoáng chốc liền đoán được thân phận thật của Lãnh Thiên Ngạo, tôi bất đắc dĩ gật gật đầu, mà anh lại là người kéo tôi đến đây.
Sư phụ có biết một chút về Lãnh Thiên Ngạo, mặc dù sắc mặt của ông