"Cậu được lợi còn khoe mẽ! Nếu sau này cậu có chỗ nào có lỗi với Mộng Mộng, tôi sẽ là người đầu tiên thu phục cậu! ”
Lỗ Gia Minh hung dữ nói với Lãnh Thiên Ngạo, nhưng không ngờ là Lãnh Thiên Ngạo đột nhiên từ trên mặt đất đứng lên, cơ thể cao lớn ước chừng cao hơn Lỗ Gia Minh một cái đầu, hơn nữa cả người đều lộ ra lệ khí và khí phách, Lỗ Gia Minh nhanh chóng thức thời ngậm miệng lại.
Tôi vội vàng đi qua đó đánh một cái lên vai của Lãnh Thiên Ngạo, "Gia Minh là sư huynh của tôi, sau này anh tôn trọng anh ấy một chút đi.
”
"Đạo sĩ mấy người, hở ra một chút là muốn thu phục người, muốn học cách nói chuyện của sư phụ thì trước tiên tăng thực lực lên đi.
" Lãnh Thiên Ngạo nói xong đút hai tay vào trong túi quần, sải bước vào cửa nhà sư phụ, ngồi ở vị trí chính chủ chờ trà.
"Người tới là khách, tôi không chấp nhặt với cậu!" Lỗ Gia Minh phất tay áo rời đi, đi pha trà.
Tần Hải Yến run rẩy cẩn thận chạy đến trước mặt tôi, "Mộng Mộng này, ông xã của cậu rất dọa người, buổi tối ngủ bên cạnh anh ta mà cậu không sợ hả? Cái đó, tối hôm qua cậu có cái đó với anh ta không?”
"Cậu thấy qua đạo sĩ nào mà sợ quỷ chưa?" Tôi tức giận nhìn Tần Hải Yến một cái, tự động coi nhẹ vấn đề không phù hợp với trẻ con của cậu ấy.
"Không sao đâu, có tôi ở đây, hiện tại chỉ là xác định một chút xem hàng đầu trên người cô đã chuyển sang cho đứa nhỏ chưa, nếu rồi, thì nhất định phải làm đứa nhỏ bị sảy.
"
"Anh hy vọng tôi bị sinh non sao?"
Trong cổ họng tôi nghẹn ngào, khó chịu giống như là ăn phải ruồi nhặng, nếu như không sảy mất nó thì tôi là người phải chết, nhưng nếu như sảy thai lại không công bằng với Ngoan Mậu.
Lãnh Thiên Ngạo không nói gì, mà là nhìn thoáng qua bụng tôi, "Hỏi tôi làm gì, cô hỏi thằng quỷ nhỏ kia kìa, cái gì nó cũng biết.
”
Trong lòng tôi kinh ngạc, Ngoan Mậu biết hết tất cả ư?
Với tin thần giả chết đến cùng, Ngoan Mậu vẫn không nói gì.
"Tôi hỏi là anh, anh hy vọng đứa nhỏ bị sảy sao?" Lời này vừa nói ra tôi liền hối hận, tôi đây là đang làm cái gì vậy, giống như một cô gái đang lo lắng xác định tình cảm của người đàn ông của mình vậy.
Cho dù anh ta có nói rằng hy vọng bỏ đứa nhỏ để giữ mạng của người lớn thì tôi cũng không vui vẻ.
Má của Lãnh Thiên Ngạo căng chặt, đợi đến khi lái xe đến gara dưới lòng đất liền dừng lại rồi mới quay mặt nhìn tôi, trên mặt anh ta là vẻ nghiêm túc mà trước nay chưa từng có, "Tôi không hy vọng đứa nhỏ bị sảy mất, cũng không hy vọng cô có việc gì, ngày mai chúng ta sẽ đi Thái Lan.
"
Nhưng tôi làm sao quên được những gì mà anh ta đã làm với tôi vào lúc trước, mà bây giờ đột nhiên lại đối xử tốt với tôi như vậy, nên làm cho người ta không thể nào chấp nhận được.
Tôi rút tay về, "Vì sao anh đột nhiên đối xử tốt với tôi như vậy, anh có mục đích gì?”
"Không có mục đích gì, chỉ là kiếp trước không bảo vệ tốt người phụ nữ của mình, cùng một sai lầm không thể phạm phải lần thứ hai, huống chi hiện tại cô còn mang thai con của tôi, cô cảm thấy may mắn đi, người phụ nữ của Lãnh Thiên Ngạo tôi phải là người hạnh phúc nhất trên thế giới này.
"
Nói xong anh ta xuống xe, đi đến ghế phụ kéo cửa giúp tôi, tim tôi đập nhanh một cái, trái tim vốn bình tĩnh lại kìm không được mà gợn sóng.
Sau khi đưa tôi đến khoa phụ sản anh ta liền rời đi, nói là đi ra ngoài hút điếu thuốc, nhưng tôi nhìn ánh mắt của anh ta có chút lập loè, còn muốn nhìn theo nhưng bác sĩ đã gọi tên của tôi.
Đây là lần đầu tiên tôi tiến vào khoa sản, bác sĩ bảo tôi nằm trên giường, rồi thoa một ít thứ gì đó lành lạnh lên bụng tôi.
"Bao lâu rồi chưa có kinh nguyệt?" Ông ta vừa nói vừa cầm dụng cụ ấn tới ấn lui ở trên bụng tôi, ánh mắt nhìn trên màn hình thiết bị bên cạnh, có lẽ đó là siêu âm.
Những ngày gần đây bị quỷ hồn quậy đến sức đầu mẻ trán nên tôi quên mất mình đã mất kinh từ khi nào, nên nói thẳng là không nhớ.
Bác sĩ chậc chậc nhìn tôi, rất không hài lòng nói, "Nào