Vua Hưng Nghiệp nhận được tin cấp báo của Vũ Bình tướng quân gửi về thì rất bất ngờ.
Không thể có việc Vũ Bình tướng quân chưa chiến đã bại tất phải có nguyên do gì đó.
Thế nên vua Hưng Nghiệp lại đến Ngoại Đường để nhận tình báo về chiến dịch vừa rồi trước cả khi quân sỹ lui về đến nơi.- Bẩm bệ hạ.
Theo như thám tử của chúng thần.
Vũ Bình tướng quân cùng với Điền Dũng tướng quân có giao đấu nội công với Diệp Tinh Hà và thái tử Lương An của nước Lương.
Ngay sau đó thì tướng quân ra lệnh rút quân.- Vũ Bình tướng quân thua?- Chuyện này thì chỉ có hai vị tướng quân là biết.
Bệ hạ nên trực tiếp hỏi.
Còn một việc khác là Lương An có nội khí màu đen mà tên tướng quân bí ẩn lần trước của nước Lương cũng thế.- Được rồi.
Các ngươi tiếp tục theo dõi tên thái tử đó cho ta.Hưng Nghiệp từ trước đến nay luôn có niềm tin tuyệt đối vào sức mạnh cũng như lòng trung thành của Vũ Bình tướng quân.
Nên ngay khi quân sỹ về đến đã lập tức triệu Vũ Bình tướng quân vào hỏi chuyện.
Mà thật ra chính Vũ Bình tướng quân cũng muốn nhập cung để bẩm báo.- Hộ Quốc Công.
Cuối cùng thì có chuyện gì xảy ra?- Bẩm bệ ha.
Thái tử của nước Lương có Diệt Thế Hắc Long.
Hơn nữa có thể đã mở được Lĩnh Vực rồi.- Hắn mạnh đến mức nào?- Lúc đó hắn có thể gi3t chết thần và Điền Dũng ngay lập tức mà không tốn bao nhiêu sức lực.Hưng Nghiệp cuối cùng đã biết minh đánh giá thấp đối thủ đến mức nào.
Không cần hỏi Hưng Nghiệp cũng rõ ràng vì sao Lương An không nhân cơ hội gi3t chết Vũ Bình tướng quân.
Bởi vì Lương An không coi Vũ Bình tướng quân là mối uy hiếp.
Một người đã 66 tuổi có cho thêm thời gian kể cả Vũ Bình tướng quân có mở được Lĩnh Vực thì đối với một người mới có 20 tuổi bây giờ có thể đã có Lĩnh Vực rồi chẳng khác gì món đồ trong túi thích lấy lúc nào thì lấy.Lúc này Hưng Nghiệp không còn cách nào khác buộc phải có kế hoạch ứng phó với tình hình mới này.
Đầu tiên chính là việc không để tin tức từ 50 kỵ binh tự mình chứng kiến sự việc đó tuồn ra ngoài gây hoang mang tinh thần quân sỹ.
Cũng là vừa để nước Giang không cần làm gì mà cũng có được tin tức quan trọng.
Cái này thì không đợi Hưng Nghiệp cần phải dặn dò mà chính Vũ Bình tướng quân đã phong toả tin tức rồi.
Tất cả binh sỹ chỉ biết là họ nhận lệnh của bệ hạ quay về không cần phải quyết chiến với liên quân người Lạc.
Tiếp theo chính là phải nhanh chóng huấn luyện một lực lượng đủ mạnh các tướng quân có nội công cấp 3.
Đây là việc lâu dài không thể hoàn thành trong thời gian ngắn thế nên vội cũng không được.
Cuối cùng là thạm thời bỏ qua mặt trận phía người Lạc.
Bây giờ họ vẫn đang trong hiệp định với nước Lương nên không thể động đến họ được.
Đợi đến khi người Lạc trở mặt với nước Lương thì có thể lợi dụng bọn họ quấy phá biến giới tây bắc nước Lương.
Dù sao cũng là hai dân tộc khác nhau.
Không thể hoà hợp lâu dài được.Lương An sau khi trở về nhận được một đánh giá khác hoàn toàn từ bá quan trong triều.
Bao nhiêu năm qua thái tử của họ như người vô hình thường xuyên biến mất không rõ tung tích thì lần này lại toả sáng rực rỡ.
Lúc trước khi đi Lương An nói cần 1 tháng thế mà còn chưa đến 7 ngày đã hoàn thành nhiệm vụ chưa kể là không mất một binh một tốt nào.
Từ trước đến nay hình như chưa có bất cứ vị tướng lĩnh nào của nước Lương làm được như thế.Lương An không hề quan tâm đ ến biểu hiện này của quan lại.
Vị thái tứ như vô hình nãy vẫn tiếp tục sống cuộc sống như trước kia.
Chỉ khác là bây giờ thái tử đã không còn phải đến lớp học của thái phó đại nhân nữa mà thôi.
Lương An vẫn thích cùng với Diệp Tinh Hà ra ngoài thăm thú thế giới bên ngoài hoàng cung.
Cũng đã sắp cuối năm thành Lương Kinh đang bước vào những ngày tháng phải nói là đẹp nhất khi khắp nơi đều có không khí chuẩn bị cho tết.
Đèn lồ ng đỏ đang dần được treo lên từ các cửa tiệm quán hàng cho đến nhà dân.
Không khí càng nhộn nhịp hơn khi các thương đoàn lớn đều tập kết hàng hoá về toà thành lớn nhất nước Lương này.
Trong đó có cả thương đoàn của Thương.Địa bàn của Thương trong thành Lương Kinh đều được Hàn Vương ngấm ngầm giúp đỡ cho nên các cửa hàng hay điểm tập kết đều lớn và có rất nhiều khách hàng.
Lợi nhuận mà Thương thu được là một con số vô cùng lớn.
Hàng năm Thương đều phải mang theo một phần lợi nhuận đó đưa đến phủ Hàn Vương và cả mang theo những thứ mà Hàn Vương yêu cầu nữa.
Năm nay Hàn Vương triệu tập toàn bộ các đầu não của Thương về với mục tiêu mới là thu thập tin tức về thái tử.
Biểu hiện lần này của thái tử làm cho Hàn Vương không thể khoanh tay đứng nhìn.
Vua Minh Đức có điểm yếu là tính cách còn thái tử hiện tại ngay cả thông tin cơ bản Hàn Vương còn không nắm được thì nói gì biết được điểm yếu.
Người có thể tiếp cận thái tử một cách dễ dang chỉ có Diệp Tinh Hà vậy nên muốn có được thông tin thì chỉ có 2 cách.
Một là thâm nhập vào Diệp phủ.
Phủ của Diệp Tướng quân lại là nơi mà mật thám xâm nhập vào cũng không thu được gì khi mà bản chất là nơi này cũng là một cái phủ trống khi Diệp tướng quân thường xuyên ở lại Thần Võ Doanh còn Diệp Tinh Hà thì như sống ở trong cung luôn.
Hai là tiếp cận Diệp Tinh Hà mà việc này thì còn bất khả thi hơn khi Diệp Tinh Hà không bao giờ tiếp xúc với người ngoài lại còn luôn động thủ trước nói sau.
Bởi vì từ nhỏ Diệp Tinh Hà đã thấm nhuần những gì mà vua Minh Đức dặn dò.
"Ngoài cha của con và ta ra đến cả Ảnh cũng không thể tin tưởng hoàn toàn được".
Thế là cả hai biện pháp đều bất thành cho nên Hàn Vương đang muốn Thương xây dựng một hệ thống theo dõi đặc biệt ở thành Lương Kinh để tìm mọi cách lấy được thông tin có ích về thái tử.Các biện pháp ứng phó khẩn cấp đối với Lương An của nước Thịnh và Hàn Vương đang được triển khai một cách vô cùng gấp gáp.
Với cả hai bên thì Lương An là một đối thủ quá đáng sợ họ không thể để mối de doạ lớn như thế lúc nào cũng như con dao nhọn có thể đâm vào tim họ bất cứ lúc nào.
Nhất là với Hàn Vương, vụ việc ám sát trước kia vua Minh Đức không nhắc đến không có nghĩa là Lương An không biết.
Một khi Lương An lên ngôi người đầu tiên mất đầu chắc chắn là Hàn Vương sau đó là tất cả phe cánh của phe chủ chiến.Thế lực của Hàn Vương trong thành Lương Kinh ở trong bóng tối không chỉ có Thương mà còn một hệ thống các tửu lầu quán trọ bị thâu tóm để trở thành điểm lấy tin tức cũng như chỗ trú ẩn cho lực lượng có số lượng lớn của Thương.
Vì thế mỗi dịp cuối năm như này phủ Hàn Vương luôn rất đông khách.
Từ người đến báo cáo, người mang quà