Lương An vốn chỉ quan tâm đ ến hành động của Hàn Vương nên khi nhận thấy có điều bất thường thì cũng có hành động đáp trả.
Lần trước Lương An có thể loại bỏ một phần của lực lượng của Thương thì lần này Lương An trực tiếp đến Đô Thành Phủ.
Mục tiêu không phải là kiểm soát nơi này mà là để cho họ hiểu.
Một khi có hành động chống lại nhà vua cùng với thái tử thì có nghĩa là thế nào.
Tri phủ của Đô Thành Phủ là chức quan khá lớn thế nên bình thường thì chỉ có người khác nể mặt vị tri phủ này còn hôm nay thì ngược lại vị quan này đang vô cùng cung kính với Lương An.- Không biết điện hạ đến đây có việc gì sai bảo?- Ta đến chỉ để kiểm tra một chút tình hình của quân sỹ canh phòng kinh thành.
Không biết có thiếu thốn gì không?- Bẩm điện hạ trang bị của Đô Thành Phủ là khá tốt so với những nơi khác.
Binh sỹ tuy là quân địa phương nhưng thỉnh thoảng vẫn được Thần Võ Doanh huấn luyện cho nên đều sẵn sàng.- Vậy thì rất tốt.
Không biết lúc trước Tinh Hà phụ trách phần nào?- Bẩm điện hạ trước kia Diệp tướng quân phụ trách tuần tra bảo vệ các khu vực gần với hoàng cung nên khá là nhàn rỗi.- Dù sao cũng phải cảm ơn Phong tri phủ đã mắt nhắm mắt mở cho Tinh Hà thoải mái.- Thần nào dám nhận công thưa điện hạ.
Đích thân bệ hạ nhắc nhở để cho Diệp tướng quân thoải mái.
Thần nào dám trái lại thánh ý.- Phụ hoàng ra khẩu dụ sao.Phong tri phủ cũng chẳng cảm thấy ngoài ý muốn gì cả.
Cả nước Lương ai chả biết Diệp Tinh Hà là đối tượng số 1 cho việc trở thành thái tử phi sau này chính là vương hậu.
Vua Minh Đức tự mình ưu ái cũng là lẽ hết sức thường tình.
Đấy là Diệp Tinh Hà chỉ thoải mái thôi đấy chứ dù cho có phá tung cái Đô Thành Phủ này lên thì Phong tri phủ cũng sẽ không hé một lời.
Thế nên Phong tri phủ nói về Diệp Tinh Hà chỉ toàn lời hay ý đẹp chứ chẳng có bất cứ sự phàn nàn nào.Lương An đến đây không phải để nghe mấy lời khen vô nghĩa này nên chỉ gật đầu cho có rồi đi xem xét các binh sỹ của Đô Thành Phủ.
Chính bọn họ mới là những người hiểu rõ nhất về hoạt động của nơi này.
Và cũng chính bọn họ là người hiểu rõ nhất trật tự trị an của thành Lương Kinh.
Tuy nhiên nếu hỏi trực tiếp thế này thì rất là khó để có được câu trả lời thành thật mà luôn là mấy lời xu nịnh thế nên Lương An chỉ ngó qua một chút rồi đi về.
Đây là một kiểu tung hoả mù khi mà lúc này cả Đô Thành Phủ đều đã biết thái tử đến rồi nên tâm lý cảnh giác của họ sẽ giảm xuống.
Khi tiếp xúc bất ngờ sẽ không thể nào phản ứng kịp.Thế là tối hôm đó.
Lương An bắt đầu giả trang để tiếp xúc với binh sỹ coi cổng thành.
Đại đa số binh sỹ chỉ quen với hình ảnh Lương An cưỡi Ô Vân mặc giáp đen đi vào thành.
Không có mấy người nhìn thấy thực tế mặt mũi của Lương An.
Chưa kể đến việc đang là trời tối việc quan sát cẩn thận sẽ rất khó thế nên hiện tại một tướng quân của Binh Bộ đến kiểm tra quân sỹ coi cổng thành là việc bình thường.
Không có binh sỹ nào có tâm lý đề phòng cả.
Lương An lượn qua một vòng khắp các tháp canh cũng như trạm gác dưới chân cổng thành mà chẳng có binh sỹ nào nhận ra đây là thái tử cả.
Ai cũng chào hỏi bình thường như khi Binh Bộ đến kiểm tra.
Thậm chí còn có người mời ăn uống.Theo như thông tin được các binh sỹ báo lại thì gần đây thành Lương Kinh không xảy ra vụ đánh nhau nào lớn đến mức quân sỹ phải can thiệp cả.
Cũng không có vụ cướp bóc nào xảy ra trong thành chứng tỏ trị an trong thành Lương Kinh hiện tại đang rất tốt.
Cái duy nhất thay đổi là dạo này có nhiều thường đoàn đến từ phía đông nam vào thành hơn bình thường mà thôi.Lương An nhận ra ngay thương đoàn từ phía đông nam là người của ai.
Họ vào thành nhiều tức là đang tập hợp lực lượng.
Quả thật đây là tin tức vô cùng hữu ích.
Ngoài ra dạo gần đây một số quan lại cũng tích cực mua bán sản nghiệp các loại.
Mà nghe tên những người này thì Lương An nhận ra đó là người phía Hàn Vương.
Người phía Hàn Vương động tĩnh càng nhiều thì tức là tỷ lệ xảy ra việc gì đó càng nhiều.
Sau khi đi được mấy khu vực thì trời cũng đã đêm hẳn.
Lúc này đã là giờ tý tầm nhìn vô cùng hạn hẹp chỉ có khi đứng gần những ngọn đuôc của quân thủ vệ thì mới có thể nhìn thấy đường đi và người phía trước là ai.Bất ngờ có người gọi Lương An quay lại.- Tướng quân xin dừng bước.- Ngươi gọi ta?- Đúng thế tướng quân.
Chẳng hay tướng quân có gấp hay không?- Không gấp.
Có việc gì?- Không dám giấu tướng quân.
Tiểu nhân mấy ngày trước được chọn đi doanh trại Bình Sơn huấn luyện.
Nhưng khi đi cần đem theo giấy tờ mà tiểu nhân từ nhỏ chỉ giỏi đánh nhau.
Chữ học cũng ít tên mình có khi còn viết sai.
Nay có duyên gặp được tướng quân muốn nhờ tướng quân giúp tiểu nhân viết mấy loại giấy này.
Mai tiểu nhân đến phủ xác nhận xong là có thể đến doanh trại Bình Sơn phục mệnh.
Mong tướng quân giúp đỡ.- Ồ vậy được thôi.
Huynh đệ đây cần viết những gì ta sẽ giúp cho.- Vậy xin được cảm ơn tướng quân.Thế là người lính canh của Đô Thành Phủ kia đưa ra một tờ giấy liệt kê mấy loại giấy tờ cần chuẩn bị.
Trong đó có lý lịch và chứng nhận của Đô Thành Phủ là cần xác nhận.
Trong một trạm gác nhỏ sử dụng đuốc 4 ngọn đuốc để chiếu sáng.
Thái tử nước Lương đang ngồi viết lý lịch cho một lính canh.- Huynh đệ đây mời đọc lý lịch cho ta,- Bẩm tướng quân.
Tiểu nhân tên họ là Lưu Phúc.
Năm nay 24 tuổi.
Sinh tại phường Minh Giác thành Lương Kinh.
Trong nhà còn có cha mẹ và 1 người em gái.Nói chung lý lịch của Lưu Phúc đúng chuẩn một lính canh bình thường.
Những người trở thành lính canh của Đô Thành Phủ đa phần đều là người con nhà không có quyền thế gì.
Gia cảnh từ bình thường cho đến kém.
Có sức khoẻ tốt làm việc này chỉ để đủ ăn qua ngày.
Như vậy cũng có thể coi là tầng lớp trung lưu trong xã hội nước Lương hiện tại.
Hơn nữa hàng năm còn có tiền thưởng gác đêm cùng với nếu bắt được tội phạm thì có thêm thưởng từ Binh Bộ nữa nên cũng gọi là có một chút.
Những người được chọn đi Bình Sơn huấn luyện như Lưu Phúc thì lại càng tốt.
Khi tiền trợ cấp của quân chính quy đủ để nuôi 3 miệng ăn còn lại trong nhà.
Gia cảnh của Lưu Phúc còn khá hơn nhiều so với Hoàng Chí Cẩn khi cha mẹ