Hai đứa trẻ lần đầu ra ngoài cung cho nên rất lạ lẫm với thế giới bên ngoài.
Và tất nhiên chúng cũng như phụ hoàng của mình năm xưa rất muốn tìm hiểu sự nhộn nhịp ồn ào kia.
Nhất là với tiểu công chúa, công chúa nhỏ có vẻ có tính cách giống như mẫu hậu rất hoạt bát.
Dù ngồi bên trong xe thì vẫn luôn vén rèm lên nhìn từ đường phố trong thành cho đến cảnh vật bên ngoài.
Hơn nữa còn liên tục kéo tay Dương Mặc chỉ chỉ.- Cô cô.
Này này.- Cái này ấy hả....Sau đó là một tràng giải thích của Dương Mặc cho tiểu công chúa.
Tiểu hoàng tử thì yên tĩnh hơn một chút nhưng cũng rất háo hức với lần đi ngoài này.
Còn Dương Mặc thì đã hiểu vì sao Diệp Tinh Hà lại muốn ra ngoài như vậy thậm chí còn cố tình ở lại lâu hơn.
Trông trẻ toàn thời gian là một việc vô cùng vất vả.
Mấy ngày đi đường này thậm chí còn khó khăn hơn cả việc luyện tập với Lĩnh Vực của Lương An.Đoàn hộ tống cuối cùng cũng đến nơi.
Lần này toàn bộ đều ở trong hành cung bên ngoài duy nhất của Lương An cũng chính là phủ của Lưu tướng quân năm xưa bây giờ được sửa sang lại.
Hơn nữa khi đoàn hộ tống đến nơi thì Lương An còn gặp lại cả người quen cũ.
Đoàn tri phủ của thành Ngọc Mễ cũng đến theo đoàn hộ tống.
Vốn bất cứ ai chỉ cần có cơ hội gặp mặt bệ hạ thì đều phải tận dụng.
Đoàn đại nhân đây tất nhiên cũng không ngoại lệ.- Thần tham kiến bệ ha.
tham kiến nương nương.- Được rồi.
Lâu lắm mới gặp Đoàn tri phủ.- Tạ bệ hạ quan tâm.- Thành Ngọc Mễ do ngài cai quản cũng coi như là một trong những thành lớn nhất cả nước.
Ngài cũng lên tứ phẩm rồi nhỉ?- Bẩm bệ hạ.
Nhờ ơn bệ hạ lần trước thần đã lên được tứ phẩm rồi.- Tốt cứ tiếp tục như vậy là được.- Tuân mệnh bệ hạ.Sau khi gặp qua Đoàn tri phủ thì Lương An và Diệp Tinh Hà mới đi đón bọn trẻ.
Trẻ con luôn luôn dính người nhất là với mẹ chúng hơn nữa Diệp Tinh Hà còn đi ra ngoài khá lâu cho nên cả hoàng tử lẫn công chúa đều bám chặt lấy Diệp Tinh Hà.
Còn Dương Mặc thì chính thức thoát khỏi khổ ải.- Em gái chưa được ra biển chơi nhỉ.
Vậy đi chơi đi, ở đây cứ để cho đội hộ vệ là được.- Vâng.Thế là Dương Mặc có thời gian nghỉ ngơi vui chơi thoải mái.
Dù sao Dương Mặc cũng mới chỉ 21 tuổi vẫn là tuổi trẻ hăng hái cho nên y như Diệp Tinh Hà năm xưa bắt đầu khám phá mọi thứ ở cảng Bạch Sa.
Chỉ khác là Diệp Tinh Hà lúc trước là một tiểu thư xinh đẹp mặc nam trang còn Dương Mặc thì lại là một nữ tướng quân.
Ngay cả dân chúng bình thường chưa từng nhìn thấy Cấm Vệ Quân như thế nào thì nhìn vào Dương Mặc cũng sẽ thấy đây chắc chắn là một tướng quân quyền cao chức trọng.
Trang bị của Dương Mặc cũng do Lương An thiết kế cho nên có chất lượng cũng như bề ngoài vô cùng tinh xảo.
Vì thế mà dù là người lạ đến nhưng tuyệt không có bất cứ ai giám chặt chém Dương Mặc cả.
Dương Mặc lại còn là tướng quân nhị phẩm nên tiền bạc là rất rủng rỉnh.
Nếu Dương Mặc có muốn mua một căn nhà lớn ở đây thì cũng thoải mái.Trong khi đó thì gia đình Lương An đang đến thăm mộ của Lưu Vương Hậu.
Lần này gia đình bọn họ coi như là đoàn viên đầy đủ.
Bởi vì có một bí mật mà chỉ có Lương An và Trưởng Lão Thủ lăng biết đó là thi hài của vua Minh Đức đã được di chuyển tới đây theo di nguyện của ông.
Ông muốn có thể ở bên cạnh Lưu Vương Hậu chứ không muốn ở lại trong hoàng lăng.
Ngay cả Hoàng Gia cũng không phản đối việc này vì dù sao cuộc đời của vua Minh Đức đã quá đau khổ, di nguyện cuối cùng của ông ấy nên được thực hiện.- Phụ vương, mẫu hậu.
Hôm nay hoàng nhi đưa bọn trẻ đến thăm hai người đây.
Hai đứa quỳ xuống chào hoàng tổ phụ.
hoàng tổ mẫu đi.- Chào...hoàng...tổ...phụ...hoàng...tổ...mẫu.
Con...là...Minh Nguyệt.
Con..là...Triều Dương.Hai đứa trẻ vẫn chưa thể nói lưu loát hoàn toàn cho nên câu chào này khá là đáng yêu với chất giọng trẻ con của cả hai.- Con dâu xin được bái kiến phụ vương, mẫu hậu.Diệp Tinh Hà cũng quỳ xuống hành lễ.
Đây cũng là lần đầu tiên mà Diệp Tinh Hà đến mộ Lưu Vương Hậu với tư cách con dâu.Đã lâu mới có cơ hội đến đây cho nên cả gia đình Lương An bắt đầu chuyến du ngoạn ngắn ngày của mình bởi vì chắc chắn họ phải quay về thành Lương Kinh trước khi năm mới đến.
Thế là người dân khu vực Cảng Bạch Sa có mấy ngày liên tiếp được đón hoàng hậu cùng với hai vị điện hạ đến ăn đủ mọi thứ ở chỗ họ.
Mọi của ngon vật lạ ở vùng này đều bị càn quét một lượt.
Bờ biển đầy cát trắng thì đang vào mùa đông gió lạnh cho nên theo lẽ thường thì không nên đến chơi nhưng gia đình họ lại có Diệp Tinh Hà.
Nội khí của Diệp Tinh Hà đủ để làm ấm khu vực đó trước khi hai đứa trẻ đến.
Chúng có thể chơi đùa một chút trước kia nhiệt lượng bị gió lạnh thổi đi hết.Lương An thật ra chỉ thỉnh thoáng mởi đi cùng 3 mẹ con còn lại thì vẫn ở trong hành cung nghỉ ngơi.
Dù sao cơ thể của Lương An vẫn đang phải chịu hậu quả của việc dùng nội khí quá độ.
Đòn Long Trảo lúc trước chính là toàn lực 10 thành nội khí của Lương An.
Mà hai đại tướng của nước Giang có thể may mắn thoát chết là do đòn tấn công đó phải chia ra hai người chứ nếu chỉ có một người chịu trận thì họ chắc chắn đã bị đánh tan xác.
Có thể thỉnh thoảng trốn việc một chút chính là thú vui của mới của Lương An.Sau khi chơi bời thoải mái mấy ngày thì cả nhà buộc phải quay về.
Dọc đường học quay về dân chúng khắp nơi đều đến chiêm ngưỡng Long Nhan khi mà rất hiếm có cơ hội bệ hạ không ngồi Long Xa mà cưỡi ngựa.
Thế nhưng họ nhận lại chỉ là sự thất vọng khi mà mũ giáp của bệ hạ bịt kín mặt không thể quan sát được gì.
Cũng may vẫn còn có nhan sắc xinh đẹp của hoàng hậu bù lại khiến cho họ bớt tiếc nuối.Khi gia đình Lương An quay về đến hoàng cung thì Thái Sư đại nhân đã dẫn toàn bộ quan văn ra trước đại môn phía đông của hoàng cung để đón tiếp.- Chúc mừng bệ hạ và nương nương chiến thắng trở về.- Chúc mừng bệ hạ và nương nương chiến thắng trở về.- Miễn lễ.Chiến thắng lần này đã