《Đã xây dựng xong đường hoàng tuyền》
Diệp Khương đang suy nghĩ, chợt nghe hệ thống thông báo, giật nảy mình. Hắn cáu: "Mẹ nó cái hệ thống chết tiệt nhà ngươi, dọa chết ta rồi."
Hệ thống vẫn lặng im.
Đột ngột, nó mở không gian Địa Phủ, một mực kéo Diệp Khương vào.
Bên trong, mọi thứ trống trải, duy chỉ có một con đường trắng tinh, độc đạo, cực kì dài uốn lượn. Đó là Hoàng Tuyền Lộ, một con đường trứ danh ở cả Nhân Gian và Âm Phủ.
Thoạt nhìn, con đường như được làm từ xi măng theo công nghệ hiện đại, nhưng thực chất được tạo ra từ một loại vật liệu đặc thù mà chỉ Âm Phủ mới có.
Con đường rộng hơn chục mét, dài vạn dặm.
Từ xa xa đã thấy một số vệt sáng trắng đang tiến lại. Càng đi, cái điểm sáng càng có chút biến chuyển. Chúng dần dần trở thành hình. Đó là một ông cụ, một đứa bé, một người trung niên, một người phụ nữ, v.v. trên người họ đang mặc nguyên bộ quần áo đương thời.
Chợt hệ thống lại hiện thông báo:
《Hoàng Tuyền Lộ đã sẵn sàng. Đang tiếp nhận hồn phách. Đã theo dõi tư chất, tinh thần, cống hiến lúc còn sống để nhận làm quỷ dịch và quỷ sai. Đề nghị kí chủ chủ động.》
Ngay sau khi thông báo vừa dứt, trong đám linh hồn có những dấu hiệu nổi lên. Một hình tròn, bên trong có chữ Dịch và chữ Sai, đại biểu cho quỷ dịch và quỷ sai.
Diệp Khương nhanh chóng tiếp nhận thông tin, bổ nhiệm quỷ sai, chọn ra quỷ dịch.
Đến lúc có hơn một trăm quỷ sai, Diệp Khương lại phân phó chúng tiếp quản xây dựng các công trình đang dang dở, tiện thể còn tìm kiếm quỷ dịch cho vào hàng ngũ nhân công.
Lúc hắn bổ nhiệm quỷ sai, có một số con bị làm quỷ dịch bất mãn kêu lên:
- Hừ, tại sao bọn họ được làm quỷ sai, còn bọn ta phải làm quỷ dịch?
Diệp Khương nhìn kĩ hắn, sau đó nhờ hệ thống tra xét. Nhận được kết quả, dõng dạc đọc to:
- Ngươi là Bùi Quang Vinh, năm cấp 2, bắt nạt, trấn lột bạn bè, lên cấp 3 học đòi ăn chơi, ăn trộm tiền, năm 18 tuổi tự mình lập một toán cướp, thường xuyên cướp giật ở tỉnh Phú Thọ. Đã từng vài lần gây án, cả hiếp dâm cả mạng người. Nhiều lần buôn ma túy với số lượng lớn. Bị xử tử trên tòa án. Tội nghiệt chồng chất.
Nghe thấy Diệp Khương đọc vậy, cả đám người ngơ ngác. Cả tên quỷ tên Vinh kia cũng ngơ ngác nó quá đúng. Diệp Khương lại tiếp tục đe dọa:
- Ta cho ngươi làm quỷ dịch, đã là hình phạt nhẹ nhất, nếu ngươi muốn phản kháng, lập tức nhốt địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Gã tên Vinh kia khiếp sợ, vái đi vái lại xin tha. Diệp Khương ngại rắc rối, dứt khoát đuổi gã đi làm việc. Sau đó, hắn tiếp tục phân phó công việc, nhanh chóng trồng hai bên đường Bỉ Ngạn Hoa, tạo lập Quỷ Môn Quan. Công việc cần ít nhất một tuần mới hoàn thành được. Diệp Khương cũng không lo.
Hắn vừa gác lại công việc thì điềm xui lại xảy đến: Đã đến lúc lịch luyện Ải thứ hai và ba.
Như lần trước, lần này hắn có chút chủ quan, bị dọa cho sợ chết khiếp.
Mọi thứ diễn ra bình thường, tu luyện, lịch luyện, phụ bếp, lịch luyện. Chúng đã trở thành một vòng tuần hoàn, xoay quanh Diệp Khương trong một tuần tiếp theo.
Sau một tuần_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Thân thể Diệp Khương, từ một kẻ gầy yếu, da xanh xao giờ đã trở thành một chàng thanh niên cao to, cơ thể sung mãn, da dẻ có chút hồng hào. Việc tu luyện của hắn cũng tiến triển khá tốt. Từ một cái kinh mạch, bây giờ đã mở ra đủ bảy cái còn lại, từ cảnh giới luyện thể đã thăng tiến luyện khí, sau đó thăng lên hóa hải.
Hiện tại, hắn đã có khả năng tụ khí hóa hình, tạo ra một loại vũ khí bất kì. Linh khí bây giờ cũng tự xâm nhập vào kì kinh bát mạch trong cơ thể hắn, hóa thành dòng nước, tự động chảy xuyên suốt cơ thể. Tuy nhiên, dòng chảy này vẫn còn yếu và nhỏ. Khi chiến đấu lập tức tự ngừng cơ năng này.
Thể lực, tốc độ, phản ứng, chỉ số thông minh, tất cả đều hơn gấp mười lần người bình thường.
Hiện tại cũng đã là lúc diẹp sạch cái băng nhóm tên là Vuốt kia. Mặc dù trong hắn không