Ám Sư Thần Thoại

Tộc Trưởng Ngự Thú Tộc


trước sau

Ngay lúc Tử Long thở dài, cửa phòng bị mở ra, Tư Cách Lặc Nhĩ mang mặt nạ bạc đi vào. Ngày hôm nay nàng mặc một bộ y phục màu bạc, mái tóc tùy ý xõa trên vai, Tử Long nhìn không thấy biểu tình của nàng, nhưng có thể nhận ra nàng hình như rất hưng phấn.

Tư Cách Lặc Nhĩ tiêu sái đi tới trước giường, cũng không lưu ý Tử Long có để ý hay không, không chút khách khí ngồi xuống, nhẹ giọng nói: “ Đệ đệ nhanh như vậy đã tỉnh, ngủ ngon không? Ngươi không sao chứ, chảy mồ hôi nhiều như thế, đi tắm rửa thay quần áo, cha ta muốn gặp ngươi.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

Tử Long xấu hổ nhìn y phục dính sát vào người, nhìn Tư Cách Lặc Nhĩ cười áy náy, đi vào phòng trong rửa mặt. Nghe được thanh âm Tư Cách Lặc Nhĩ lại truyền đến: “ Hiện tại ngươi đã là thánh vương, bộ y phục này đừng mặc nữa, ta chuẩn bị y phục đặt ngay cửa cho ngươi, thật chưa từng thấy qua ai lại không chú ý đến ăn mặc như ngươi, sửa soạn xong rồi đi ra, ta chờ ngươi ở trong phòng khách.”

Tử Long mỉm cười không đáp lời, tháo mặt nạ bắt đầu lau rửa, nước chảy lên người, một loại cảm giác vui sướng truyền đến, nhưng trong lòng hắn nghĩ tộc trưởng vì sao lại triệu kiến hắn, thánh vương? A, sợ rằng sẽ không đơn giản như vậy, thật đúng là phiền phức.

Tư Cách Lặc Nhĩ đang ngồi nơi sô pha trong phòng khách, lẳng lặng chờ đợi. Tiếng nước chảy dần dần nhỏ dần rồi ngừng lại, một lát sau, Tử Long từ trong đi ra. Một thân trường bào màu kim hoàng sắc bó sát người lộ rõ hình dáng thon dài vóc người hoàn mỹ, lại thêm chiếc mặt nạ vàng, cả người thoạt nhìn rất có khí chất vô hình. Trước mắt Tư Cách Lặc Nhĩ sáng ngời, đó là một loại cảm giác như gió mùa xuân, ôn nhu mà thư thích.

“ Oa! Đệ đệ, thực sự là suất ngây người! Ân, nhưng vẫn cảm thấy thiếu cái gì, được rồi…” Tư Cách Lặc Nhĩ đứng lên đi tới Tử Long, bàn tay định tháo mặt nạ của hắn xuống.

Tử Long lui lại ngăn hành động của nàng, nhẹ giọng cười nói: “ Tộc trưởng còn đang chờ chúng ta, sau này còn có cơ hội.”

“ Làm sao vậy đệ đệ, ngươi đang xấu hổ? Ha ha, có phải đỏ mặt hay không? Nào, cho tỷ tỷ nhìn!” Tư Cách Lặc Nhĩ lộ ra hình dạng như sắc lang, không chịu buông tha nói.

“ Tộc trưởng ở nơi nào, ta nên đi đâu?” Tử Long bất đắc dĩ lắc đầu, không thể làm gì khác hơn là đẩy cửa phòng bước ra hành lang nói với Tư Cách Lặc Nhĩ.

Ngoài hành lang có mấy người đi ngang qua, hiếu kỳ nhìn Tử Long, may là Tư Cách Lặc Nhĩ vẫn muốn bảo trì tư thái thánh nữ trước mặt người khác, cũng không tiếp tục yêu cầu Tử Long cởi mặt nạ, không thể làm gì khác hơn là mang theo Tử Long đi tìm tộc trưởng, vừa đi qua cánh cửa kim chúc nơi hành lang, đi tới một gian phòng giống phòng hội nghị, ở đây cũng có tám chiếc ghế, tộc trưởng và năm vị trưởng lão đang ở bên trong đợi Tử Long đến, nhìn thấy hình dạng đã thay đổi của Tử Long, đều đứng lên, vẻ nhiệt tình khiến Tử Long có chút không thích ứng.

Năm vị trưởng lão cùng đi tới trước mặt Tử Long, tay phải thành chưởng cấp tốc đặt chéo lên vai làm một lễ chào thời thượng cổ, cùng nói to: “ Chúng ta ra mắt thánh vương.”

Điều này làm cho Tử Long có một loại cảm giác như được yêu mà sợ, bước lên phía trước ngăn cản, nhưng lại bị Tư Cách Lặc Nhĩ kéo lại, lúc này thấy năm vị trưởng lão xoay người hướng nàng nói: “ Hoan nghênh thánh nữ trở về.”

Tử Long không thích nhất chính là những lễ tiết này, chỉ bất đắc dĩ nhìn Tư Cách Lặc Nhĩ.

Tư Cách Lặc Nhĩ lôi kéo Tử Long đi tới trước mặt tộc trưởng, tộc trưởng cười nhìn Tử Long nói: “ Thánh vương, hoan nghênh ngươi gia nhập, ở chỗ này có gì không thích ứng cứ nói ra, trực tiếp tìm Lặc Nhĩ là có thể, ha ha, nhìn ngươi còn trẻ như thế mà đã có bản lĩnh, thật sự làm cho phụ thân như ta vì Lặc Nhĩ mà cảm thấy trong lòng được an ủi a!”

“ A…” Tử Long há miệng, thật không biết nên gọi hắn là gì. Tộc trưởng cũng nhìn ra Tử Long quẫn thái, liền mở miệng nói: “ Chúng ta là người trong nhà không cần khách khí, gọi thúc thúc, hay phụ thân ta đều không chú ý, ha ha…”

Tử Long nhíu mày, không biết rốt cuộc bọn họ đang làm cái quỷ gì, nói hắn có bệnh cần trị liệu, nhưng hiện tại còn chưa thấy gì, vì sao lại hào sảng như thế, nhưng tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng mặt ngoài vẫn phải làm, hắn mang theo nụ cười nói: “ Tộc trưởng, cần ta bang trợ, ta nhất định làm hết sức, nhưng thánh vương, xem ra ta không đảm đương nổi.”

“ Sao lại nói như vậy, nếu Lặc Nhĩ đã tuyển chọn ngươi, vậy ngươi là thánh vương của chúng ta, nhưng lại là tộc trưởng đời tiếp theo của Ngự Thú tộc, đây là chuyện không ai cải biến được, ngươi đeo mặt nạ thánh vương, nó không bao giờ tùy tiện nhận chủ, cho nên ngươi không nên đưa đẩy, nam nhân nên hào hiệp một chút mới tốt.” Tộc trưởng mang theo vẻ tươi
cười như người cha hiền nói với Tử Long.

“ Cái gì? Đời tộc trưởng tiếp theo? Thế nhưng…” Tử Long không nghĩ tới lại như vậy, tộc trưởng kế tiếp, điều này sao không làm cho hắn có chút giật mình.

“ Không có gì thế nhưng cả, đã định như vậy rồi, ta giới thiệu với ngươi một chút, năm vị này là trưởng lão trong tộc ta, phụ trách phụ trợ tộc trưởng, Tư Cách Trục Dũng, Tư Cách Trục Thuận là hai vị đồng lứa với chúng ta, mà Tư Cách Lặc Hùng, Tư Cách Lặc Phong, Tư Cách Lặc Minh là cùng một thế hệ với Lặc Nhĩ, trong tộc ta có năm ngàn tám trăm bảy mươi hai người, những chuyện khác sẽ chờ sau này Lặc Nhĩ nói cho ngươi nghe là được rồi.” Tộc trưởng chậm rãi hướng Tử Long giới thiệu mấy vị trưởng lão.

Tử Long theo lời giới thiệu của tộc trưởng cùng mấy vị trưởng lão chào hỏi, sau đó năm vị trưởng lão theo lời tộc trưởng đứng dậy rời khỏi, chỉ còn lại ba người Tử Long, tộc trưởng lôi kéo hắn ngồi xuống, Tư Cách Lặc Nhĩ mấp máy môi như muốn nói gì đó, nhưng lại không thể dùng tiếng đệ đệ ngay trước mặt phụ thân, nàng nhớ tới còn chưa hỏi qua tên hắn, điều này làm cho nàng có chút tự trách cúi đầu cười khổ.

“ Lặc Nhĩ, con làm sao vậy?” Tộc trưởng nhìn nàng quan tâm hỏi.

“ Không có gì, phụ thân, ta đang suy nghĩ làm sao cùng đệ…thánh vương nói chuyện cạn kiệt tinh thần lực của cha.” Tư Cách Lặc Nhĩ sắc mặt ám nhiên nói.

Tinh thần lực kiệt quệ? Thảo nào nhìn tộc trưởng không giống người thường, nhưng tinh thần lực không phải có thể tự khôi phục hay sao? Đây là có chuyện gì? Nghe nàng nói, Tử Long không khỏi nghi hoặc suy nghĩ.

Phát giác phản ứng của Tử Long, tộc trưởng nhịn không được thở dài một hơi trầm giọng nói: “ Ai! Chính ta nói đi, kỳ thật có thể khôi phục hay không cũng không quan trọng nữa, chỉ cần ta có thể đỡ cho thánh vương trở thành tộc trưởng, ta cũng đã vui mừng rồi.” Hắn nhìn thoáng qua Tử Long đang muốn nói lại thôi, nói tiếp: “ Ngự Thú bộ tộc chúng ta từ xưa đến nay đều có thần long che chở, mỗi một đời tộc trưởng dưới tình huống cần phải triệu hoán tìm được thần long, ở sáu ngàn năm trước đây, Ngự Thú tộc chúng ta cũng sinh hoạt trên Tường Vân đại lục, sau đó, đột nhiên có một ngày, thần long xuất hiện trong tộc, dặn chúng ta toàn tộc đều di chuyển đến nơi đây, đồng thời để lại cho chúng ta một quyển sách trận pháp, không có nói cho chúng ta biết lý do gì, cũng không nói thêm gì thì rời khỏi.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

“ Trải qua một trăm năm, có một ngày, một đạo tử quang bay qua Không Gian Thành, trực tiếp rơi vào tòa núi lớn sau thành, tộc nhân chúng ta cũng từng phái rất nhiều người đến điều tra qua, nhưng bên ngoài sườn núi có một trận pháp kỳ quái được bố trí, chỉ cần có người tiến vào trong phạm vi một dặm, sẽ vô thức mà đi ra rừng rậm, trở lại ngoài thành, ngay ba mươi năm trước, lúc đó cả năm vị trưởng lão đều là đồng bối Trục, ai!” Nói đến đây thì đôi mắt tộc trưởng rõ ràng tối sầm lại, Tử Long chăm chú nghe hắn kể, hiện tại có ba vị trưởng lão có tự bối la Lặc, như vậy, năm trưởng lão nguyên lai có bối tự Trục nhất định đã xảy ra việc gì.

Tộc trưởng hít một hơi thật sâu nói tiếp: “ Trải qua mấy ngàn năm nghiên cứu, chúng ta cho rằng đã thấu triệt về phương diện trận pháp, vì vậy ta mang theo ba trưởng lão xông vào trong núi xem đến tột cùng, với lực lượng bốn người chúng ta, hơn nữa lý giải về trận pháp, biết đây là Mê Ảo Trận, hơn nữa còn là rất cao minh, lúc này mới để chúng ta biết, phương diện về trận pháp của chúng ta còn có nhiều điều không biết.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

“ Khi đó vì bức thiết suy nghĩ giải đáp bí mật trong núi về tử quang kia, ta liền sử dụng triệu hoán thuật, muốn mời thần long đến hỗ trợ. Thế nhưng, ai biết trong khoảnh khắc triệu hoán thuật xuất hiện, lực lượng tinh thần của bốn người chúng ta, tất cả đều bị trận pháp hấp thu đi vào, nguyên bản chuyện không có khả năng đã xảy ra. Tuy rằng ta chưa từng thử qua sử dụng triệu hoán thuật, thế nhưng, trong Ngự Thú tộc điển có nhắc tới, chỉ cần người triệu hoán dùng đi một phần ba tinh thần lực đã đủ cùng thần long câu thông, thế nhưng ai cũng không ngờ gặp phải loại tình huống này…” Tộc trưởng càng nói càng kích động, thần tình mang theo chút hối hận.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện