Chương 1120 : Người đàn ông có ham muốn chiếm hữu đáng sợ
Cố Vy Vy buồn cười xoay người , đối mặt với anh , " Ai nói ? "
“ Từ Khiêm nói , sau khi anh ta kết hôn có con , ở nhà đã không còn địa vị , trong mắt vợ anh ta chỉ có con thôi " , Phó Hàn Tranh nói .
Trước kia anh ghét con nít , đây cũng là nguyên nhân lớn nhất . Bây giờ con đã ở trong bụng cô , anh không còn cách nào khác nên chỉ có thể tiếp nhận .
Nhưng anh đã bắt đầu cảm thấy lo lắng rằng sau khi sinh con thì chúng sẽ chiếm hết địa vị trong gia đình của anh .
Hơn nữa , vì có những hai đứa nên thời gian của cô bị chiếm dụng càng nhiều .
Cố Vy Vy dở khóc dở cười , “ Em mang thai con của anh , chứ không phải kẻ thù của anh đâu . "
Đứa nhỏ vẫn còn ở trong bụng cô , anh đã bắt đầu lo lắng tới lúc bọn trẻ được sinh ra , đúng là người đàn ông có ham muốn chiếm hữu đáng sợ .
Phó Hàn Tranh siết chặt cánh tay ôm cô , “ Em sẽ không yêu bọn trẻ nhiều hơn yêu anh chứ ? "
Mặc dù anh rất chờ mong bạn trẻ được sinh ra , nhưng tưởng tượng đến cảnh bọn trẻ sẽ chiếm đi phần lớn lực chú ý cùng thời gian của cô , trong lòng anh lại có chút không vui .
“ Đây là hai loại tình cảm bất đồng , anh làm cha mà nhỏ mọn như vậy sao ? " , Cố Vy Vy buồn cười hỏi .
Phó Hàn Tranh im lặng không nói , chẳng qua là anh còn chưa chuẩn bị tốt tư tưởng đón nhận đứa con xuất hiện giữa hai người bọn họ thôi .
Cố Vy Vy vươn tay ôm lấy anh , cười dịu dàng , “ Đây là con của chúng ta , chúng ta nuôi nấng bọn trẻ lớn lên , như vậy không phải là một chuyện rất hạnh phúc sao ? "
Tình cảm của con người không phải chỉ có tình yêu , còn có tình cha con tình anh em tình hữu nghị . . . rất nhiều loại , hoá ra trong mắt anh chỉ có mỗi mình tình yêu thôi sao ?
“ Thế à ? "
Trong lúc nhất thời , Phó Hàn Tranh không tưởng tượng ra được cảm giác
hạnh phúc ấy .
Cố Vy Vy cọ cọ trong lòng anh , dịu dàng nói , “ Bởi vì là con của chúng ta , cho nên em mới chờ mong sự ra đời của chúng . Khi được làm mẹ em sẽ yêu thương bọn trẻ , nhưng người em yêu nhất chắc chắn là anh . "
Sau khi sinh con có lẽ sẽ tốt hơn , giống như Phó Thời Khâm cùng Phó Thời Dịch vậy , tuy rằng trên mặt anh ghét bỏ , nhưng không phải là rất yêu quý hai đứa em của anh sao ?
Phó Hàn Tranh hôn lên cái trán cô , hô hấp cũng trở nên trầm thấp khó hiểu .
Cố Vy Vy ý thức được cái gì , buông lỏng cánh tay ôm anh , cẩn thận đề nghị , “ Hay là . . . Anh ngủ ở phòng cho khách ? "
“ Em muốn anh ngủ ở phòng cho khách ? " , Phó Hàn Tranh rũ mắt , trầm giọng hỏi .
Cố Vy Vy đỏ mặt , “ Không phải anh . . . ngủ ở đây sẽ khó chịu sao ? "
Đương nhiên là sinh lý khó chịu .
Lấy nhu cầu sinh hoạt tình dục lúc trước của anh , ở cùng một chỗ như bây giờ , ngủ trên cùng một cái giường lại không thể đụng vào cô , không thể nghi ngờ là đang tự tra tấn bản thân .
Hơi tiếp xúc thân mật một chút là có thể châm lửa ngọn lửa tình dục trong anh . Khổ lỗi , bây giờ cô lại đang mang thai .
“ Không có " , Phó Hàn Tranh phủ nhận .
Thật vất vả mới được ở cùng một chỗ , lại muốn đuổi anh đi ngủ một mình ở phòng cho khách lạnh như bằng , cô tàn nhẫn thật đấy .
Cố Vy Vy bất đắc dĩ thở dài , nhẹ nhàng hôn lên môi anh .
“ Ngủ ngon . "
“ Ngủ ngon "
Phó Hàn Tranh híp mắt , âm thầm nghĩ đến công việc ngày mai , dời đi lực chú ý của mình .
Nhưng mùi thơm quen thuộc của cơ thể cô lại quanh quẩn quanh anh , làm anh không tự chủ được nhớ tới đủ kiểu thân mật khi hai người ở bên nhau , sau đó , càng nghĩ càng thấy nóng bức khó nhịn .
Lại nhìn thấy cô gái nằm trong lòng anh đã ngủ say . Anh yên lặng rút cánh tay gối đầu cho cô , bất đắc dĩ rời giường , lặng lẽ đi vào nhà tắm .
Qua một lúc lâu , anh mới trở lại nằm xuống , cúi đầu nhìn cô gái đã tiến vào mộng đẹp .
Còn hơn nửa năm nữa hai đứa đứa nhỏ mới được sinh ra , anh cũng sẽ có nửa năm không được sinh hoạt tình dục .
Con còn chưa được sinh ra đã cướp mất người phụ nữ của anh , đến khi sinh ra rồi còn đến mức nào nữa .