Chương 1122 : Tự mình tìm đường chết trách ai được ?
Buổi tối 8 giờ , Phó Thời Khâm cùng Phó Thời Dịch vẫn còn ngồi chờ người nào đó về nhà ăn tối cùng vợ .
Phó Thời Khâm buồn bực gõ tay lái , Phó Thời Dịch khoanh tay ngồi ở ghế điều khiển phụ .
Phó Thời Khâm , “ Sao em cảm thấy , chúng ta ngồi đây chờ là vô dụng , rõ ràng trước giờ anh ấy có bao giờ suy xét vì chúng ta đâu , chúng ta còn giúp anh ấy và chị dâu . "
Phó Thời Dịch hầm hừ nói , “ Nếu không thì sao ? Bán đứng anh ấy , cả nhà gà chó không yên ? "
Tuy rằng có đôi khi nghĩ đến người anh vô nhân tính của bọn họ thì bọn họ hận đến nghiến răng , nhưng cũng hết cách , vì bọn họ không đấu lại anh được .
“ Suốt ngày hôm nay anh ấy ở công ty đã gây khó dễ cho anh không ít . "
Phó Thời Khâm nghĩ đến đêm nay mình còn phải tăng ca , lòng thù hận đối với anh lại tăng thêm một bậc .
Phó Thời Dịch nghiêng đầu nhìn anh ta , “ Anh lại chọc anh ấy à ? "
" Anh . . . Chẳng qua là châm chọc anh ấy một câu thôi , đại loại là không được thỏa mãn thì đừng trút giận lên người anh " , Phó Thời Khâm nói .
Khóe miệng Phó Thời Dịch giật giật , " Tự mình tìm đường chết , trách ai được . "
Chuyện này không nên đề cập tới , âm thầm vui vẻ là được rồi . Nhưng anh ta lại cố tình chọc ngay chỗ đau của anh cả , như vậy không phải là muốn ăn đòn sao ?
“ Bây giờ cứ để anh ấy đắc ý , chờ hai đứa nhỏ được sinh ra , lúc đó chính là thời điểm tiểu đội đả đảo Phó Hàn Tranh của chúng ta vui vẻ ăn mừng . "
Phó Thời Khâm đã nghĩ ra một trăm phương pháp huấn luyện hai đứa nhỏ chống lại cha ruột .
“ Cho nên , bây giờ vì hai cháu trai , vẫn là giúp anh ấy đi " , Phó Thời Dịch bất đắc dĩ cảm thán .
Hai người đang hứng thú bừng bừng thương lượng kế hoạch nuôi dạy trẻ , xe của Phó Hàn Tranh chợt lướt qua bên cạnh xe bọn họ .
Phó Thời Khâm nhìn thấy , liền nhanh chóng khởi động xe đuổi theo , lái theo anh về nhà cũ
.
Lúc vào nhà , lại phát hiện người dạo gần đây rất ít xuất hiện là Tần Mạn lại đang ở nhà bọn họ .
Phó Thời Khâm cùng Phó Thời Dịch nhìn nhau , bọn họ biết rất rõ , cha mẹ bọn họ vẫn còn nung nấu ý định tác hợp cho anh cả cùng Tần Mạn .
Phó Hàn Tranh lạnh lùng nhìn lướt qua , ngồi xuống bàn ăn , chẳng qua cũng không định dùng cơm cùng bọn họ .
“ Chị Tần Mạn , chị tới làm gì ? "
“ Không có gì , chỉ là muốn xác nhận một chút xem có phải Mộ Vy Vy sẽ không trở lại nhà họ Phỏ nữa hay không . "
Tần Mạn thẳng thắn nói rõ suy nghĩ của mình . Tuy rằng bề ngoài Phó Hàn Tranh cùng Mộ Vy Vy đã ly hôn , nhưng cô ta lại có cảm giác bọn họ vẫn còn đây dưa không rõ .
Cho nên , cô ta tới tìm hiểu xem vì sao bọn họ ly hôn , cùng với chuyện Cố Vy Vy còn có thể tái hôn với Phó Hàn Tranh hay không .
Tuy rằng Phó Thắng Anh không nói với cô ta vì sao ly hôn , chẳng qua đã thừa nhận lại còn rất kiên quyết là sẽ không cho Phó Hàn Tranh tái hôn , như vậy thì cô ta yên tâm rồi .
“ Còn nữa , lần trước sắp xếp cho con đi gặp Tần Mạn , sao con không đi ? " , Phó Thắng Anh chất vấn Phó Hàn Tranh .
Phó Hàn Tranh lãnh đạm , “ Nếu gọi con về là vì chuyện như vậy thì về sau không cần thiết gọi con về nữa . "
Bây giờ anh còn chưa tiết lộ chuyện Vy Vy mang thai , là không muốn bởi vì thái độ của bọn họ mà làm ảnh hưởng đến sức khỏe của cô , làm cô cùng con gặp nguy hiểm .
Tần Mạn vội vàng xua tay cự tuyệt Phó Thắng Anh , “ Bác trai , bác buông tha cho cháu đi , anh ấy thật sự cháu , cháu không tình anh ấy không nguyện , bác cũng đừng tác hợp cho bọn cháu "
Phó Thắng Anh kinh ngạc , “ Vậy hôm nay cháu tới chính là vì hỏi chuyện của Cố . . . Mộ Vy Vy sao ? "
“ Đúng vậy , Tiểu Luật nhà cháu rất thích cô ấy , chỉ cần nhà họ Phó không nhúng tay , cô ấy nhất định sẽ trở thành người nhà họ Tần " , Tần Mạn nôn nóng nói .
Phó Thời Khâm đang ăn cơm liền bị nghẹn , “ Chị và cháu trai của chị còn chưa từ bỏ ý định với chị dâu à ? "
Tần Luật vì tình cảm mà chấp nhất còn không nói , cô ta làm cô mà cũng chấp nhất muốn giúp cháu trai mình cưới người ta về như vậy , đúng là có bệnh .