Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 233 : Chúng Ta Đi Ngủ Đi


trước sau

Chương 233 : Chúng ta đi ngủ đi

Vy Vy đóng cửa lại , thấp thỏm nhìn sắc mặt anh .

Khó trách anh không gọi điện tới hóa ra là tự mình tới cửa khởi binh vấn tội .

Trước khi Phó Thời Dịch lên máy bay đã báo cáo cho anh , chỉ sợ anh nhận xong điện thoại của Phó Thời Dịch liền trực tiếp bay tới đây .

Phó Hàn Tranh liếc mắt nhìn cô , “ Ngày hôm qua không phải nói nhớ tôi sao , bây giờ thấy tôi lại mất hứng ? ”

Vy Vy đứng trước mặt anh , giống như đứa bé làm sai chuyện chuẩn bị nhận phê bình , “ Anh muốn dạy dỗ tôi thế nào thì dạy đi , tôi nghe là được . ”

Phó Hàn Tranh duỗi tay ôm cô vào lòng , cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cô , “ Ai nói cho em là tôi đến dạy dỗ em ? ”

Vy Vy ngẩng đầu , “ Nếu không thì làm gì ? ”

“ Đến ngủ cùng em . ” Phó Hàn Tranh nói xong lại hôn lên trán cô một cái . V

ừa mới nhận được tin tức , anh thật sự không yên lòng , cho nên quyết định suốt đêm bay qua đây xem cô thế nào .

Vy Vy duỗi tay ôm lấy eo anh , khuôn mặt nhỏ dán lên ngực anh , “ Vậy anh để tôi em một chút trước đã . ”

Hai ngày nay xảy ra chuyện làm cho thần kinh cô vẫn luôn căng thẳng . Giờ phút này được Phó Hàn Tranh ôm , đối với cô mà nói thì không khác gì một liều thuốc an thần .

Phó Hàn Tranh kinh ngạc cúi đầu nhìn cô , khóe môi lẳng lặng cong lên .

Trước kia cô chưa bao giờ chủ động ôm anh , hôm nay lại phá lệ chủ động .

Vy Vy ôm vài phút mới buông tay , “ Muộn thế này anh mới tới , ngày mai đi làm thì phải làm sao ? ”

Nghe Phó Thời Dịch nói , gần đây bọn họ rất bận rộn . Hơn nữa , bây giờ anh còn điều Phó Thời Khâm sang châu Phi , mình anh càng phải lo liệu nhiều chuyện hơn .

“ Trưa ngày mai không bận lắm . ”

Phó Hàn Tranh cởi áo khoác âu phục , ngồi xuống sô pha trong phòng khách ,
gọi cô lại , “ Lại đây , tôi có lời muốn hỏi em . ”

“ Không phải anh nói anh đến không phải để dạy dỗ tôi sao ? ”

“ Lại đây . ” Phó Hàn Tranh lặp lại một lần .

Vy Vy thở dài , cam chịu số phận đi qua , quả nhiên vẫn là khởi binh vấn tội .

Kết quả lại bị anh kéo một cái , trực tiếp ngồi lên đùi anh . “ Em và Cố Tư Đình biết nhau như thế nào ? ”

“ Sau liên hoan phim thì biết , bọn họ đang tìm một người , tôi vừa vặn ở gần đó nên coi tôi thành đối tượng tình nghi mà bắt lại , sau đó điều tra rõ ràng mọi chuyện lại thả tôi ra . ”

Vy Vy nói nửa thật nửa giả , cô không nói chuyện mình bị bắt ở nhà họ Nguyên .

Phó Hàn Tranh mím môi , gần đây quả thật nhận được tin Cố Tư Đình đang tìm người nhà họ Nguyên , “ Vậy mời em đến nhà anh ta , lại là thế nào ? ”

Cố Tư Đình này luôn tự phụ , không phải ai cũng có thể tiến vào nhà anh ta .

Vy Vy vô tội cười cười , nói thẳng , “ Tôi cũng không biết , nhưng tôi cảm giác chắc anh ta gặp sắc nảy lòng tham , anh cũng biết lễ phục anh đưa tới cho tôi hôm liên hoan phim thực sự quá đẹp . ”

Ánh mắt Phó Hàn Tranh hơi lạnh đi , “ Gặp sắc nảy lòng tham ? ”

“ Đúng vậy , anh ta hỏi tôi hai lần có muốn tới truyền thông Diệu Thế không , khẳng định là muốn đào tôi qua đó để dùng quy tắc ngầm với tôi . ” Vy Vy tiếp tục trợn mắt nói dối .

Cố Tư Đình mời cô có lẽ là muốn điều tra cô. Hoặc là xem được video cô đánh đàn , mà cô đàn lại là khúc nhạc mình am hiểu nhất của Liszt .

Chỉ là , anh ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến , cô chết rồi lại sống lại trên người Mộ Vy Vy .

Phó Hàn Tranh rũ mắt nhìn cô , ánh mắt lạnh lùng u ám , “ Dám để Phó Thời Dịch lừa tôi , lá gan của em cũng không nhỏ . ”

Theo như lời cô , nghe qua rất hợp lý , nhưng anh lại cảm thấy trong đó vẫn còn nguyên do gì đó anh không biết .

Vy Vy không muốn tiếp tục giải thích , buồn ngủ ngáp một cái , “ Tôi buồn ngủ rồi , chúng ta đi ngủ đi . ”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện