Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 234 : Tôi Là Muốn “ Ngủ ” Em , Không Phải Muốn Ngủ Một Giấc


trước sau

Chương 234 : Tôi là muốn “ ngủ ” em , không phải muốn ngủ một giấc

Phó Hàn Tranh hơi trầm giọng , “ Nói hết đi đã ! ”

Vy Vy không vui xị mặt , oán giận , “ Rốt cuộc anh đến có phải để ngủ cùng tôi không ? ”

Phó Hàn Tranh nhìn vẻ mặt mệt mỏi của cô , liền không tiếp tục truy hỏi nữa .

Một tay bế cô đặt lên giường , đứng bên giường vừa cởi cà vạt vừa hỏi , “ Cho nên , em muốn tôi cùng em như thế nào ? ”

Vy Vy chui vào trong chăn , cười gượng , “ Tôi là muốn ngủ một giấc , không phải muốn “ ngủ ” với anh . ”

Phó Hàn Tranh vén chăn lên nằm xuống giường , kéo cô vào lòng mình , rũ mắt mỉm cười , “ Tôi thì muốn “ ngủ ” em , không phải muốn ngủ một giấc . ”

Vy Vy nhìn khuôn mặt tuấn tú gợi cảm gần ngay trong gang tấc , khó khăn lắm mới rời ánh mắt đi , “ Tôi nghĩ nên . . . Ngủ đi . ”

Sắc đẹp trước mặt , mê người chết đi được .

Phó Hàn Tranh khẽ hôn lên trán cô , thở dài , “ Ngủ đi . ”

Cô có ấn tượng tốt về anh nhưng không phải là kiểu yêu đương . Ai bảo anh cưng chiều cô như vậy , không nỡ để cho cô chịu một chút tủi thân khi ở cạnh anh chứ ?

Vy Vy cọ cọ trong lồng ngực anh , đáy lòng bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ đáng sợ . . Nếu như . . . Cô không phải Cố Vy Vy thì tốt biết bao .

Nhưng ý nghĩ trong đầu ấy cũng chỉ là một cái chớp mắt , rất nhanh đã bị cơn buồn ngủ làm tiêu tan .

Vốn tưởng rằng quay về nhà họ Cố , gặp qua Cố Tư Đình và Lăng Nghiên , hôm nay mình sẽ gặp ác mộng , kết quả , có vị thần trợ miên Phó Hàn Tranh ở bên cạnh , cô ngủ say như chết .

Quản lý còn chưa tới gọi cô rời giường , Phó Thời Dịch đã chân chó đến gõ cửa trước .

“ Là tôi , mở cửa đi . ”

Một lát sau , cửa phòng mở ra . Mở cửa cũng không
phải là Vy Vy mà là Phó Hàn Tranh mới vừa tắm rửa xong , chỉ quấn khăn tắm .

Phó Thời Dịch nhìn thấy dáng người còn hoàn mỹ hơn cả mình của ông anh ruột thì ngẩn người , anh suốt ngày làm việc như thế , lấy thời gian đầu ra luyện cơ bụng chứ ?

Phó Hàn Tranh lạnh lùng nhìn người ngoài cửa , “ Có việc ? ”

Phó Thời Dịch lập tức lấy đồ ra , nịnh nọt cười , “ Em mua bữa sáng cho hai người . ”

Xem ra , hẳn là cô đã dỗ dành anh rất tốt rồi .

Phó Hàn Tranh nhận lấy đồ , rầm một tiếng đóng cửa phòng lại . Anh đi vào phòng , thấy cô còn chưa dậy , đến gần mép giường chọc chọc vào mũi Cô .

“ Vy Vy ? ”

Vy Vy mơ màng mở mắt , liền nhìn thấy một mảng cơ ngực lớn , cho rằng mình nằm mơ , “ Anh không mặc quần áo đẹp trai hơn nhiều so với lúc có mặc quần áo “

Phó Hàn Tranh nhướng mày , “ Vậy sao ? ” Vy Vy nghe được tiếng anh , bỗng dưng phục hồi tinh thần , xấu hổ quay đầu nhìn sang phía khác , “ Anh . . . Anh mặc quần áo vào đi . ”

“ Không phải em nói không mặc càng đẹp trai sao ? ”

“ Tôi nói không phải anh . ”

Phó Hàn Tranh lạnh lùng nói , “ Đó là ai ? ”

“ Là anh , là anh , là anh , anh mau mặc quần áo vào đi . ” Vy Vy dở khóc dở cười .

“ Dậy đi , ăn một chút gì đó . ” Phó Hàn Tranh nói xong , đi mặc quần áo vào .

Vy Vy bò dậy đi rửa mặt , dọn bữa sáng lên bàn . Hai người hiếm khi được nhàn nhã ăn sáng , Phó Hàn Tranh bắt đầu nhận điện thoại xử lý công việc , cô cũng vội vàng thay quần áo trang điểm chuẩn bị ra cửa .

Trước khi ra cửa , chạy tới ôm Phó Hàn Tranh đang gọi điện thoại một cái .

Sau đó kiễng mũi chân muốn hôn trộm anh rồi bỏ chạy , kết quả chênh lệch chiều cao , quá lớn nên không hôn được .

Quản lý lại gọi điện thúc giục , Cô dứt khoát từ bỏ .

Còn chưa kịp ra cửa , liền nghe thấy Phó Hàn Tranh cầm di động nói . “ Chờ một chút ! ”

Sau đó , để điện thoại sang một bên . “ Quay lại ! ”

Vy Vy quay đầu nhìn anh , “ Sao vậy ? ”

Phó Hàn Tranh bước đến gần cô , ấn cô vào cửa , “ Vừa rồi không hôn được , hôn xong rồi đi .”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện