Chương 235 : Anh xác định muốn tìm đường chết ?
Vy Vy chột dạ cười gượng , “ Tôi . . . Không định hôn anh mà . ”
Phó Hàn Tranh chống một tay lên cửa , cười khẽ , “ Vậy đợi em muốn hôn tôi lại ra cửa ? ”
Điện thoại trong tay Vy Vy lại vang lên , quản lý thúc giục cô xuống tầng xuất phát . Vì thế , cô nhìn người đàn ông với khuôn mặt tuấn tú mê người nói , “ Anh cao như vậy , làm sao tôi hôn được ? ”
Phó Hàn Tranh cười , cúi đầu xuống , mặt đầy chờ mong .
Vy Vy mím môi , kiễng chân , hôn lên đôi môi mỏng của người nào đó .
Vừa lùi ra lại bị anh ôm eo , làm nụ hôn này thêm sâu .
Di động đổ chuông không ngừng , cô bị Phó Hàn Tranh đặt ở sau của hôn hai phút mới cho cô đi .
Vy Vy vừa bước ra ngoài liền thấy Kiều Lâm bước ra từ thang máy , anh ta lên đây tìm cô .
“ Em nhanh lên , tất cả mọi người đang chờ em đấy . ”
“ Ngại quá , em vừa đi toilet . ” Kiều Lâm bấm thang máy , nghiêng đầu liếc mắt nhìn cô một cái , “ Sao mặt em đỏ thế ? ”
Vy Vy bị anh ta hỏi vậy , mặt càng đỏ hơn , “ Phòng . . . Hệ thống sưởi trong phòng quá lớn , hơi nóng . ”
Cô bị anh hôn đến thiếu dưỡng khí , đi ra cửa dưới chân cũng nhẹ bẫng .
Bởi vì Lê Hinh Nhi không muốn thấy cô , cô liền lên cùng xe với Phó Thời Dịch .
Vừa lên xe , Phó Thời Dịch đóng tấm ngăn với ghế lái xuống . “ Tôi nói này , rốt cuộc cô có dỗ anh tôi tốt không đấy ? ”
“ . . . Chắc là có . ” Vy Vy trả lời . Dù sao , hôn cũng đã hôn , ôm cũng đã ôm , ngủ cũng đã ngủ .
“ Vậy vì sao anh ấy bán hết xe thể thao của tôi đi hả ? ” Phó Thời Dịch hầm hầm trừng mắt nhìn cô .
Vy Vy nhún vai , “ Làm sao tôi biết được . ”
Phó Thời Dịch oán giận nghiến răng , “ Tôi biết rồi , tình anh em của chúng tôi chỉ là tình anh em Plastic thôi , gặp sắc quên em trai
, trong sắc khinh em trai , lần sau đừng để cho tôi có cơ hội báo thù . ”
Mất công gần đây anh ta vẫn luôn bày mưu tính kế cho anh , để anh có thể sớm ôm mỹ nhân về nhà , lại chỉ bởi vì anh ta không trông người cho anh mà quay đầu liền trở mặt .
“ Anh xác định anh muốn tìm chết ? ” Vy Vy cười hỏi .
Anh ta và Phó Thời Khâm , đôi anh em đào hố chôn nhau này có bao giờ đấu nổi Phó Hàn Tranh đâu .
Phó Thời Dịch đắc ý hừ một tiếng , “ Chờ đi , sơn nhân tự có diệu kết . ”
Vy Vy , “ Anh muốn học anh hai của anh tới Châu Phi ? ”
“ Tôi thông minh hơn con hàng kia nhiều . ” Phó Thời Dịch khoanh tay trước ngực , cắn răng , đáy mắt tràn đầy mưu kế tà ác .
Vy Vy nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ , không tìm được sư phụ ở Thịnh Tây , xem ra bọn họ đã rời đi , có lẽ bọn họ đang lẩn trốn ở Trung Quốc .
Nước A là địa bàn của nhà họ Cố , thế lực Phó Hàn Tranh không vươn tay đến được .
Đồng thời , Trung Quốc là địa bàn của Phó Hàn Tranh , bọn họ mà muốn trốn Cố Tư Đình , nhất định sẽ lựa chọn ở Trung Quốc .
Chẳng qua hiện tại Phó Hàn Tranh cũng đang tìm bọn họ .
Cô phải nghĩ cách để liên lạc với bọn họ trước Phó Hàn Tranh và Cố Tư Đình .
Cô không thể quay về nhà họ Cố , nhưng ở bên cạnh Phó Hàn Tranh . . . Cũng không phải nơi chốn của cô .
Bây giờ anh coi cô như báu vật vì anh nghĩ cô là Mộ Vy Vy , cũng không biết cô là Vy Vy .
Khi anh biết cô thực sự là ai , còn có thể yêu cô như vậy sao ?
Cô đang nghĩ ngợi thì di động rung lên . Vừa mở máy liền thấy Phó Hàn Tranh nhắn tới một tin Wechat .
[ Tôi về đây . ]
Cô trầm mặc một lúc rồi nhắn lại một câu . [ Lên đường bình an . ]
Phó Thời Dịch liếc mắt nhìn cô , “ Ồ, anh tôi mới đi đã luyến tiếc như vậy ? ”
Vừa mới ra cửa còn rạng rỡ , nhận được tin xong liền ỉu xìu .
Vy Vy trợn mắt liếc anh ta một cái , lười giải thích .
Phó Thời Dịch híp mắt , tò mò hỏi , “ Tôi rất tò mò , anh tôi không phải không muốn lấy cô , cô ở nhà làm mợ Phó không tốt sao , tại sao còn muốn ra ngoài làm việc cực nhọc như vậy ? ”
“ Tôi sống cũng không phải vì làm mợ Phó “, Vy Vy nói .
Ông trời cho cô sống lại , cô không thể chỉ sống vì Phó Hàn Tranh...