Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 305 : Không Người Đàn Ông Nào Có Thể Từ Chối .


trước sau

Chương 305 : Không người đàn ông nào có thể từ chối .

Vy Vy cắn môi , ngước mắt nhìn anh , nhỏ giọng ngập ngừng , “ Anh không thể tự cởi sao ? ”

“ Có qua có lại . ” Phó Hàn Trang cười nhẹ .

Anh đã cởi cho cô , có qua có lại , cô cũng phải biểu hiện một chút .

Vy Vy cúi đầu , cầm lấy dây thắt lưng của anh , cố gắng một hồi mới cởi ra được .

Hoàng hôn phủ xuống , trong phòng làm việc di động và điện thoại vang lên hết lần này tới lần khác lại không thể quấy rối đôi nam nữ ôm nhau triền miên trong phòng ngủ . Độ ấm khi da thịt dán vào nhau khiến hộ hấp của hai người run lên .

Phó Hàn Tranh dịu dàng làm đủ bước dạo đầu , vừa hôn cô vừa cẩn thận thăm dò đi vào .

“ . . . A...! ”

Vy Vy hít một hơi , khẽ nhăn trán . Kích cỡ này của anh , thật sự không dễ dàng chịu được . Rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên nhưng vẫn đau vô cùng .

Phó Hàn Trang dừng lại , không dám nhúc nhích , hôn lên môi và gương mặt cô , dịu dàng trấn an .

Vy Vy chậm rãi thả lỏng , khiến người đàn ông phía trên dần mất khống chế . Dù cho ngoài miệng nói lời dịu dàng nhưng hành động lại cực kỳ cuồng dã . . .

Trong căn phòng mờ tối , chậm rãi vang lên tiếng thở dốc của cặp nam nữ . . .

Một lúc lâu sau , âm thanh mập mờ cuối cùng cũng ngừng lại .

Vy Vy lười biếng vùi ở trong lồng ngực người đàn ông mà phì phò thở dốc , cả người đều ửng hồng , mướt mát mồ hôi .

Cô nhìn bầu trời tối đen ngoài cửa sổ , âm thầm cảm thấy may mắn vì cuối cùng mình cũng có thể ngăn cản Phó Hàn Tranh đưa ảnh chụp gửi ra ngoài .

Phó Hàn Tranh ôm lấy cô gái ở trong lòng , yêu thương hôn lên môi , tóc và tai cô , “ Sao hôm nay lại chủ động như vậy ? ”

Tuy rằng việc hôm nay cô làm khiến anh hết sức hài lòng nhưng lại có chút khác thường , khiến anh khó tránh khỏi cảm thấy kì lạ .

Vy Vy mím môi , trầm ngâm chốc lát , nhỏ giọng
nói thầm , “ Ai bảo vừa rồi anh hôn nhiệt tình như vậy , chỉ cho phép anh được nghĩ tới chuyện đẩy ngã người khác , lại không cho người khác phép nghĩ sao ? ”

Phó Hàn Tranh cười khẽ thành tiếng , “ Em tự nhiên có thể nghĩ như thế , không những có thể nghĩ mà còn có thể làm . ”

Vy Vy cười gượng , cô thật sự không muốn nghĩ , chỉ là tình thế ép buộc mà thôi .

Phó Hàn Tranh vén lọn tóc của cô ra sau tai , hôn lên môi cô , xoay người lại bật đèn , “ Anh đến phòng làm việc gọi điện thoại , một lát nữa sẽ trở về . ”

Thần kinh của Vy Vy căng thẳng , trở mình ôm lấy người anh , “ Đừng đi được không ? ”

Bây giờ anh đi thì chắc chắn sẽ gửi ảnh cho người tìm Nguyên Mộng . Lúc này , Nguyên Mộng còn đang chờ gặp mặt cô ở nhà hàng .

“ Mấy phút sẽ trở lại . ” Phó Hàn Tranh nhẫn nại dụ dỗ .

Vy Vy cắn môi , trái lương tâm nói , “ Nhưng mà em còn muốn . ”

Hu hu hu , cô muốn gặp Nguyên Mộng là vì muốn cô ấy giúp cô nhưng bây giờ mặt còn chưa thấy thì cô đã phải bất chấp mọi thứ để cứu cô ấy rồi .

Phó Hàn Tranh kinh ngạc nhướng mày , giật mình khiếp sợ trước yêu cầu của bạn gái , “ Vừa rồi không phải nói từ bỏ sao ? ”

Mặt Vy Vy đỏ giống như bị thiêu cháy , “ Vừa rồi là vừa rồi , bây giờ là bây giờ . ”

Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng hôn lên môi cô thấp giọng dỗ dành , “ Năm phút , chờ anh giao công việc xong sẽ trở lại . ”

Vy Vy không buông tay , mạnh mẽ đẩy ngã người xuống giường , bò lên người anh nói , “ Không được . ”

Phó Hàn Tranh ngẫm nghĩ một lát rồi lùi một bước , “ Ba phút thôi , rồi anh sẽ trở lại với em . ”

Khuôn mặt yêu kiều của cô gái ửng đỏ , ánh mắt ngập nước , đưa ra yêu cầu mà không người đàn ông nào có thể từ chối , nhưng việc anh cần giao lại vô cùng quan trọng .

Vy Vy thấy anh vẫn muốn đi , khuôn mặt Vy Vy thấy anh vẫn muốn đi , khuôn mặt nhỏ nhắn xị xuống trong nháy mắt , trở mình quay lưng về phía anh , “ Đêm nay anh mà bước xuống giường thì sau này đừng có nghĩ đi lên nữa . ”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện