Chương 311 : Cô vẫn muốn mặt mũi .
Vy Vy sửng sốt hai giây , kiên quyết bò ra khỏi lòng anh , tự mình ôm gối ngồi sang bên cạnh .
Phó Hàn Tranh đưa tay ra kéo cô lại , thấy cô trưng vẻ mặt đề phòng ra mà xê dịch ra mép giường .
“ Anh đừng tới đây . ”
Tối hôm qua sinh lực tổn thất thảm trọng còn chưa khôi phục lại , đêm nay còn nghi làm tiếp , thật sự muốn cô chết ở trên giường sao ?
Nếu có thể quay lại , cô tuyệt đối sẽ không dùng phương thức đi tìm chết này để cứu Nguyên Mộng , muốn bắt thì bắt đi , cứu người kiểu này đúng là tự đào hố chôn mình mà .
Phó Hàn Tranh không tiến lại gần nữa , ngồi theo như khoảng cách có yêu cầu , tự làm công việc của mình .
Vy Vy ngồi ở bên cạnh , chuyên tâm xem kịch bản và ghi chép , hai người không quấy rầy lẫn nhau .
Mãi đến khi sắc trời đã tối , người giúp việc đã chuẩn bị xong bữa tối mới đến gõ cửa .
“ Cậu chủ , bữa tối đã chuẩn bị xong . ”
Phó Hàn Tranh buông văn kiện trên tay xuống , đi xuống giường , mở cửa , “ Không còn việc gì nữa , cô trở về nghỉ ngơi đi . ”
Chờ đến khi người giúp việc rời đi , Phó Hàn Tranh mới đi lại cạnh giường , bế người trên giường lên . Hai người vừa đi vào phòng khách , cửa chung cư lại có tiếng động , Phó Thời Dịch vội vàng chạy vọt vào .
Vừa đi vào phòng khách liền đụng phải hai người vừa đi ra phòng ngủ , lập tức kinh ngạc hai giây .
“ Em đến làm gì ? ”
Giọng nói của Phó Hàn Tranh có vẻ không vui , hiển nhiên không thấy hài lòng khi anh ta đến quấy rối thế giới của hai người .
“ Không phải anh đi công tác sao ? ” Phó Thời Dịch hỏi lại .
Hôm nay chương trình “ Đoạt Bảo ” mà bọn họ ghi hình phát sóng , vừa đúng lúc quảng cáo ở thủ đô của anh ta cũng kết thúc , lập tức nghĩ tới đến đây xem với chị dâu .
Nhưng vì sao người đáng lẽ đang đi công tác ở nước ngoài thì giờ vẫn còn ở nhà ôm bạn gái chứ ?
Vy Vy xấu hổ đến mức hai tai đỏ bừng , chọc chọc Phó Hàn Tranh , “ Anh để em xuống dưới đi . ”
Hai người bọn họ ở nhà , anh ôm
tới ôm lui đương nhiên không có gì , nhưng mà ở trước mặt Phó Thời Dịch , cô vẫn còn muốn mặt mũi .
Phó Hàn Tranh hoàn toàn ngó lơ yêu cầu của cô , bế cô đi qua trước mặt Phó Thời Dịch vào phòng ăn mới thả cô xuống .
Phó Thời Dịch đi theo vào , tự giác đi lấy bát đũa , vừa ăn vừa nhìn hai người ngồi đối diện .
“ Cậu ba , anh tới . . . Có việc gì không ? ” Vy Vy cười gượng hỏi .
“ Một lát nữa chiếu “ Đoạt Bảo ” , tôi muốn đến xem . ” Phó Thời Dịch nói xong , kỳ quái đánh giá cô , “ Cô làm sao vậy ? Nhìn giống như chịu đủ loại chà đạp thảm thiết vậy . ”
Vy Vy nghẹn một miếng cơm , tuy rằng bị anh ta nói trúng nhưng cô vẫn muốn đánh chết anh ta .
Phó Hàn Tranh đưa cho cô cốc nước , lạnh lùng liếc mắt nhìn Phó Thời Dịch , “ Cho em mười phút , ăn xong lập tức lăn đi . ”
Phó Thời Dịch ngậm một miếng cơm , ngơ ngác nhìn anh trai nhà mình trở mặt vô tình , hình như anh ta . . . Nói trúng cái gì đó không nên nói rồi .
Hơn nữa , nhìn bộ dạng thỏa mãn ngọt ngào của anh trai anh ta , mẹ kiếp , anh tuyệt đối đã được ăn thịt . Lúc trước anh ta giúp đỡ anh như vậy mà vẫn chưa ăn được , thế nhưng lại dựa vào nỗ lực của chính mình mà ăn được thịt , Anh ta nuốt miếng cơm trong miệng xuống , cười xấu xa hỏi , “ Anh , có phải em nên nói một tiếng chúc mừng anh không ? ”
Bảo sao lại lùi lịch đi công tác , thì ra là vì chuyện lớn này .
Vy Vy trợn trừng mắt , rốt cuộc con hàng này phát hiện ra cái gì ?
“ Em còn tám phút . ” Phó Hàn Tranh vô tình nhắc nhở .
Phó Thời Dịch liên tục múc vài miếng cơm , điện thoại di động vang lên , vội vàng cầm lấy mở ra .
“ Ồ , tiết mục bắt đầu phát sóng rồi . ”
Anh ta xem một đoạn , lại cầm lấy giơ lên trước mặt Vy Vy .
“ Xem , đoạn này chúng ta cùng hợp tấu , quả thực quá ngầu . ”
Trong màn hình hiện lên hình ảnh hai người bọn họ hợp tấu đàn dương cầm và đàn violin . Nhưng mà Phó Thời Dịch đã quên đóng bình luận .
Phó Hàn Tranh liếc mắt nhìn một bình luận Phó Hàn Tranh liếc mắt nhìn một bình luận hiện lên , trong nháy mắt cả khuôn mặt đều đen xì .