Chương 312 : Fan CP hại chết người .
Trên “ làn đạn ” , tất cả đều là fan điên cuồng của “ CP Duy Nhất ” .
[ Ôi trời ơi , giá trị nhan sắc rất xứng đôi ! ]
[ Cả đời chỉ làm fan của CP này ! ]
[ Quỳ cầu hai người ở bên nhau ! ]
[ Huyết thư của vạn người cầu hai người ở bên nhau ! ]
[ Nhanh ở bên nhau ! ]
Trên “ màn đạn ” , fan CP điên cuồng cùng nhau càn quét , Vy Vy chậm rãi quay đầu nhìn người đàn ông có sắc mặt đen thui bên cạnh rồi nghiến răng trừng mắt nhìn Phó Thời Dịch ngồi ở đối diện vẫn còn giơ điện thoại lên .
Anh ta đúng là ngại mạng quá dài phải không , vốn dĩ tham gia tiết mục này anh trai anh ta đã không vui . Hôm nay phát sóng , cô cũng không muốn cho anh xem , anh ta còn tới cửa để anh xem .
Biết anh ta là đội trưởng tiểu đội tìm đường chết , nhưng cũng không cần vội vàng tìm đường chết như vậy được không ?
Phó Thời Dịch cảm giác trong mắt anh trai nhà mình hiện lên tia sát khí , hậm hực cầm lại di động , nhìn thoáng qua “ làn đạn ” trên video , trong nháy mắt cảm thấy cả người đều không tốt .
Chết rồi chết rồi , sao anh ta lại quên đóng bình luận chứ ?
Rốt cuộc anh trai anh ta đã thấy được bao nhiêu rồi ?
“ Cái kia . . . Em quên mất công ty còn có chút việc . Em đi trước . ”
Nói xong , đũa cũng chưa buông , lòng bàn chân đã như bôi mỡ mà vội vã chạy mất . Nếu không đi thì anh ta có cảm giác mình sẽ bị phơi thây tại chỗ . Fan CP đúng là hại chết người mà , nói anh ta và chị dâu ở bên nhau , anh trai anh ta còn không giết anh ta diệt khẩu sao ?
Sau khi Phó Thời Dịch chạy đi , trong chung cư yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi .
Vy Vy mím môi , duỗi tay chọc chọc người đàn ông có sắc mặt âm trầm bên cạnh , mềm mại hỏi ,
“ Anh lại tức giận ? ”
Phó Hàn Tranh không nói gì , cầm di động lên đi ra ngoài gọi điện thoại , “ Chương trình Đoạt Bảo tối nay . . . ”
Vy Vy nghe tới đây liền cướp lấy điện thoại , cúp máy .
“ Anh làm gì vậy ? ”
Chỉ vì mấy cái bình luận liền ngừng phát chương trình , muốn sinh sự phải không ?
“ Ha ha , vạn người viết huyết thư muốn hai người ở bên nhau , tiết mục như vậy còn muốn phát sóng ? ”
Phó Hàn Tranh nhếch đôi môi mỏng , hàn ý trong mắt khó tiêu tan .
Vy Vy cúi người , hôn lên môi anh , “ Em đảm bảo , sau này không quay tiết mục với Phó Thời Dịch nữa . ”
Phó Hàn Tranh liếc nhìn khuôn mặt của cô gái , không đành lòng tức giận với cô , chỉ có thể kiềm chế lửa giận .
Anh không muốn tức giận với cô nhưng Phó Thời Dịch thì . . . không cần không nỡ .
Phó Thời Dịch chạy như điên xuống dưới tầng , lái xe chạy thật xa mới dừng lại , cầm di động nói một đoạn lên tiểu đội , nói rõ chuyện đã xảy ra , chờ bọn họ nghĩ cách Chỉ trong chốc lát , trong tiểu đội Wechat đã có người hồi âm .
[ Hà Trì : Đội trưởng , cậu yên tâm đi đi ! ]
[ Phó Thời khâm : Phó lão tam , em có di ngôn gì muốn giao lại không ? ]
Phó Thời Dịch thấy câu trả lời của hai người liền tức giận đến mức suýt nữa ho ra máu .
[ Mẹ nó , tôi bảo các người nghĩ cách cứu tôi , các người lại chờ mong tôi chết ? ]
[ Phó Thời Khâm : Trong lòng anh trai chúng ta ai quan trọng nhất ? Đương nhiên là bạn gái của anh ấy , em làm đến bước này thì đã không thể cứu được rồi . ]
[ Hà Trì : Đội trưởng , cậu yên tâm , chắc chắn chúng tôi sẽ kế thừa di nguyện của cậu , sinh mệnh không ngừng , chiến đấu không thôi . ]
Phó Thời Dịch trốn ở trong xe , lạnh đến phát run , gọi điện thoại cho bà cụ Phó cầu cứu , ai ngờ bà cụ đã tới phía nam tĩnh dưỡng rồi .
Mà một người khác có thể cứu anh ta lại đang ở bên cạnh anh trai anh ta , bây giờ càng không thể tìm được . Ôi trời ơi , ông trời muốn anh ta chết sao ?