Chương 383 : Em nguyện là sao anh là trăng
Một chiếc váy ngủ cực kỳ gợi cảm , màu đỏ như lửa bị Phó Thời Khâm lấy từ trong hộp ra , nháy mắt ấy cũng khiến chính anh ta ngây ra như phỗng .
Phó Thời Dịch nhìn thoáng qua anh cả , lại nhìn về phía anh hai nhà mình , thầm nghĩ : Phó tiểu nhị , anh chết chắc rồi .
Phó Thời Khâm thật cẩn thận nhìn Vy Vy , lại nhìn Phó Thời Dịch , nghĩ thầm : Phó lão tam , em muốn chết mà .
Hà Trì nhìn Phó Hàn Tranh cùng Vy Vy ngồi ở trên ghế sofa , lại nhìn hai anh em sinh đôi đang đứng cạnh nhau . Hai người này rõ ràng là muốn chết cùng nhau .
Vy Vy nhìn thứ mà Phó Thời Khâm lấy ra , ném một ánh mắt như đao về phía Phó Thời Dịch . Người này là muốn chết sao , chuyện anh ta bán ảnh chụp cho Kiều Lâm cô còn chưa tính sổ với anh ta , anh ta lại dám tặng nội y sexy cho anh trai của mình ?
Hơn nữa ... Cô chậm rãi quay đầu , nhìn về phía Phó Hàn Tranh ngồi bên cạnh , đôi mắt sáng tràn đầy lửa giận .
Vừa nãy anh nói không tồi là có ý gì ?
Lại còn nghiêm túc nhận lấy như vậy ?
Phó Hàn Tranh nghiệm mặt nói , “ Vừa lúc em không có . ”
“ ... ” Vy Vy tức giận , rút tay đang bị anh nắm ra .
Cái gì mà nói cô chưa có ?
Có ai muốn lấy cái thứ này chứ ?
Phó Thời Khâm cuống quýt nhét đồ vào trong hộp , dáng vẻ như chưa xảy ra chuyện gì trả lại cho Phó Thời Dịch , nhỏ giọng nói thầm , “ Được rồi , em thắng . ”
Anh ta đúng là vẫn không thể hiểu thấu được suy nghĩ của anh cả giống như Phó lão tam .
Phó Thời Dịch nghiến răng nghiến lợi trừng anh ta , thắng mẹ nhà anh ấy , tất cả đều bị anh ta làm hỏng rồi .
Vốn anh ta định lặng lẽ đưa cho anh cả , anh cả nhận rồi , nói không chừng đêm nay sẽ dùng tới , sau đó , có thể trải qua một đêm sinh nhật vô cùng nóng bỏng , kiều diễm , và rồi chắc chắn sẽ cảm ơn người em trai tri kỷ này của anh .
Hiện tại thì hay rồi , anh hai lại trực tiếp lấy đồ ra trước mặt chị dâu , hoàn toàn phá hỏng mọi chuyện
.
Vy Vy cắn răng , trừng mắt nhìn Phó Thời Dịch , “ Anh có ý gì ? ”
Phó Thời Dịch chột dạ cười cười , “ Đưa cho anh em một bộ quần áo thôi mà . ”
Vy Vy nghiến răng ken két , “ Đây là cho anh trai anh mặc ? ”
Phó Thời Dịch cười tít mắt đặt hộp quà xuống , cái này đương nhiên không phải cho anh trai anh ta mặc . Nhưng mà , đối với anh trai anh ta mà nói , cô không phải là quà sinh nhật tốt nhất sao ?
Anh ta chỉ là ... Cung cấp bao bì đóng gói thôi .
Mắt thấy không khí có chút không đúng , Phó Thời Dịch cơ trí chuyển đề tài . “ Em đưa cái gì không quan trọng , cái chị dâu đưa mới là quan trọng , chị chuẩn bị cho anh em cái gì vậy ? ”
Phó Hàn Tranh cũng có chút chờ mong nhìn cô gái bên cạnh , nhưng , Vy Vy phụng phịu hừ một tiếng . “ Không có , hiện tại cái gì cũng không có . ”
Đến sinh nhật cái gì hả , cô không nên trở về mới phải .
“ Đừng mà , anh em chờ rất nhiều ngày rồi . ” Phó Thời Khâm lên tiếng phụ họa .
Vy Vy buồn bực , với tay lấy cái túi giấy bên cạnh , trực tiếp nhét vào trong tay Phó Hàn Tranh , không nói thêm một lời .
Phó Thời Khâm cùng Phó Thời Dịch và cả Hà Trì đều khẩn trương nhìn chằm chằm túi giấy trong tay Phó Hàn Tranh , chờ đợi đáp án của vụ đánh cược .
Phó Thời Khâm đoán quà là đồ trang sức , Phó Thời Dịch đoán là cà vạt , Hà Trì đoán là đồ thủ công .
Trong ánh mắt chờ mong của ba người , Phó Hàn Tranh mở hộp quà ra , là một đôi khuy áo hình trăng rằm tinh tế xinh đẹp cùng một đôi khuyên tai hình ngôi sao , bên trong còn có một tấm thiệp nhỏ .
Hà Trì , “ Khuy tay áo ? ”
Phó Thời Dịch , “ Khuyên tai ? ”
Mẹ nó tại sao lại để cho Phó Thời Khâm đoán trúng ?
Phó Hàn Tranh cầm lấy cái thiệp nhỏ , nhìn đến chữ viết bên trên không khỏi mỉm cười . “ Em nguyện là sao anh là trắng , đêm đêm cùng nhau chiếu sáng *
” * Nguyên gốc :
Nguyện ngã như tinh quân như nguyệt
Dạ dạ lưu quang tương kiểu khiết ,
trích “ Xa diêu diêu thiên ” một bài thơ cổ thời Tống . Ý chỉ ở bên nhau mãi mãi không xa không rời .
Khuy áo hình trắng là cho anh , khuyên tai hình sao là cho cô .
Hà Trì cùng hai anh em nhà họ Phó thi nhau đi tìm nước uống , thức ăn cho chó này ... Có phần ngọt chết người .