Chương 384 : Ăn một bát thức ăn cho chó
Vy Vy thoáng nhìn ý cười trên khóe miệng Phó Hàn Tranh , mím môi cười cười .
Bởi vì những thứ như nhẫn đôi đồng hồ đôi gì đó đều quá đại chúng , hơn nữa đeo lên còn dễ bị người ta nhận ra , làm vậy dễ khiến người ngoài đoán ra quan hệ của bọn họ .
Vì thế , cô tìm Merlin , nói ra ý tưởng của mình , nhờ anh ta thiết kế một đôi khuyên tai cùng khuy áo . Vốn là hôm nay cô còn muốn vui vẻ đưa cho anh , kết quả bị Phó Thời Dịch kia quấy rối nên giờ chẳng có tâm trạng nào cả .
Phó Hàn Tranh nắm lấy tay cô lần nữa , “ Đây là món quà tốt nhất mà anh được nhận . ”
Ba người đứng bên cầm ly uống nước , đều cảm thấy trái tim bị tổn thương .
Hà Trì , “ Thì ra , quà sinh nhật mấy năm nay của bọn em , anh đều chê như đồ bỏ đi sao ? ”
Phó Thời Khâm liếc nhìn Hà Trì , “ Một người chỉ biết đưa tiêu bản hóa thạch như cậu thì có tư cách hỏi câu này sao ? ”
Phó Thời Dịch liếc mắt nhìn hai người , “ Quà không quan trọng , quan trọng là ... Quan trọng là người tặng quà nhé ! ”
Cho dù chị dâu cầm tiêu bản bọ que kia đưa cho anh cả , anh trai anh ta cũng nhất định sẽ khen con bọ kia đáng yêu , còn có thể đặt tiêu bản lên bàn làm việc , nhìn mỗi ngày không chán .
Hà Trì nâng ly nước , liếc nhìn hai người đang ngồi trên ghế sofa , ánh mắt đắm đuối nhìn nhau hoàn toàn coi bọn họ như không khí .
“ Được rồi , ăn bát thức ăn cho chó này xong , cũng đừng làm bóng đèn nữa . ”
Phó Thời Khâm đi đến phòng bếp , đã sớm múc xong hai bát mù tạc , “ Hai người thua , có phải nên ăn hai bát này không ? ”
Phó Thời Dịch nhìn bát mù tạc kia , khoanh tay hỏi , “ Em nói này , có phải anh gian lận không ? ”
Anh ta nói là đồ trang sức , thật đúng là đồ trang sức , có trùng hợp tới vậy sao ?
“ Đừng kiếm cớ , ăn cho anh . ” Phó Thời Khâm vỗ vỗ cái bàn .
Không lâu trước đó , anh ta nghe Từ Khiêm nói chị dâu liên lạc với Merlin ,
cho nên đoán ra mà thôi .
Phó Thời Dịch cùng Hà Trì liếc nhìn thoáng qua nhau , cầm đồ chuẩn bị chạy .
Phó Thời Dịch , “ Anh hai , em còn có việc , sắp phải bay rồi . ”
Hà Trì , “ Đêm nay em còn có hai ca phẫu thuật cần tăng ca nên em đi đây . ”
Phó Thời Khâm đang muốn gọi hai người lại , nhưng đã có người mở miệng trước anh ta .
“ Đứng lại ! ”
Vy Vy gọi hai người , bưng bát mù tạc Phó Thời Khâm đang cầm tới trước mặt bọn họ , “ Ăn đi ! ”
Hà Trì vừa nghe thấy , khóc không ra nước mắt , “ Chị dâu , chị xử cậu ta thì đừng trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết . ”
Vy Vy cầm bát nhét vào trong lòng hai người , “ Ít nói nhảm ! ”
Phó Thời Dịch đáng thương nhìn về phía anh trai nhà mình , “ Anh , anh nói một câu đi . "
Phó Hàn Tranh nhàn nhạt liếc nhìn , “ Đừng lãng phí . ”
" !!! "
Phó Thời Dịch bi phẫn bưng bát , lệ rơi đầy mặt , ăn hết một bát mù tạc . Rõ ràng vừa rồi anh cả cực kỳ hài lòng , quay đầu liền không nhận mặt .
Hà Trì bị liên lụy , ăn xong nước mắt ròng ròng
Phó Thời Khâm vui sướng khi người gặp họa nhìn hai người , vừa chụp ảnh vừa quay lại clip , vui vẻ đến thiếu chút nữa lăn lộn ngay tại chỗ .
Vy Vy nhìn Phó Thời Dịch cay đến chảy nước mắt , cuối cùng trong lòng cũng thư thái hơn một chút . Sau đó , trả quà lại cho anh ta .
“ Mang về , tự anh mặc đi . ”
Khó khăn lắm ba cái bóng đèn mới đi .
Phó Hàn Tranh vẫy tay với cô , gọi người đến ngồi trong lòng , sau đó , giơ tay lấy đôi khuyên tai trong hộp , vén tóc bên tai cô lên , cẩn thận đeo cho cô .
“ Rất đẹp . ”
Vy Vy giơ tay sờ sờ bông tai trên vành tai , “ Đồ Merlin thiết kế đương nhiên là đẹp rồi . ”
Phó Hàn Tranh khẽ tựa trán lên trán cô , “ Anh nói là em đó . ”
Vy Vy cười khẽ , nghịch ngợm hôn một cái lên môi anh , “ Chú Phó , miệng anh càng ngày càng ngọt . ” Nói đến tán tỉnh đúng là càng ngày càng nhanh nhẹn .
Cô khen ngợi lại đổi lấy nụ hôn càng thêm sâu của người đàn ông , hôn đến mức củi khô bốc cháy , cô xoay đầu thở dốc nói .
“ Em ... Em còn phải về đoàn làm phim . ”
Phó Hàn Tranh cười khẽ , trực tiếp bế người về phòng ngủ , “ Anh sẽ nhanh thôi . ”
Ở khách sạn bên kia của đoàn làm phim , anh còn cần phải tuân thủ quy ước , nhưng trong này thì không phải tuân thủ nữa .