Chương 385 : Gu tán gái ... Quá “ nặng ” !
Rất lâu sau đó trong phòng ngủ chính tràn ngập âm thanh mờ ám .
Toàn thân Vy Vy ửng hồng , mồ hôi chảy ròng ròng , nắm chặt tấm khăn trải giường bên dưới , vùi đầu vào cổ người đàn ông , cắn môi nức nở ra tiếng .
Phó Hàn Tranh cúi đầu , dịu dàng hôn lên cánh môi đỏ như hoa , nhưng hành vi đòi lấy của anh lại không hề dịu dàng chút nào .
Hai người thân thiết một lúc lâu mới kết thúc trong vui vẻ .
Vy Vy thở hổn hển , đấm Phó Hàn Tranh một cái , “ Đây là cái mà anh nói là nhanh đó hả ? ”
Phó Hàn Tranh cúi người , hôn lên đôi má thấm ướt mồ hôi của cô , “ Tắm rửa xong , anh đưa em ra sân bay . ”
Vy Vy kiên quyết từ chối chuyện anh đưa cô đi tắm , chui ra từ trong ngực anh , nhặt quần áo phủ lên người .
“ Không phải em nói đang vội lắm à , thực sự không cần tiết kiệm chút thời gian sao ? ”
“ Không cần ! ” Vy Vy ôm quần áo vào phòng tắm , khóa cửa lại mới tắm rửa .
Phó Hàn Tranh mặc áo ngủ đứng dậy , liên lạc với nhân viên máy bay , bảo họ chuẩn bị sẵn sàng , sau đó , tự mình sang một phòng tắm khác tắm rửa thay quần áo .
Rạng sáng 3 giờ , mới đưa cô đến sân bay . “ Còn chưa ăn cơm tối , ở trên máy bay ăn một chút gì đó rồi nghỉ ngơi . ”
Vy Vy mệt mỏi gật đầu , quay phim một ngày liền vội vàng ra sân bay bay về , sau đó bị ép buộc hai tiếng đồng hồ , hiện tại cô chỉ muốn có một nơi để nằm xuống ngủ một giấc .
Phó Hàn Tranh luyến tiếc mà hôn một cái lên vầng trán hơi lạnh của cô , “ Mấy ngày nữa xong việc , anh sẽ đến tìm em . ”
“ Không cần , đoàn làm phim sẽ quay xong trước cuối năm . ” Vy Vy giang tay ôm lại anh , thấp giọng nói , “ Anh cứ làm xong việc rồi nghỉ ngơi cho tốt , chờ em trở lại . ”
Phó Hàn Tranh khẽ cười , xoa xoa đầu cô , nhìn cô lên
máy bay .
Mãi đến khi máy bay cất cánh ,anh mới lái ô tô rời khỏi sân bay . Sau khi Phó Thời Khâm rời khỏi biệt thự Thiên Thủy thì dự định quay về nhà tăng ca. Phải biểu hiện một chút , để tránh anh cả trách tội anh ta phá hủy quà tặng của Phó Thời Dịch , gây sự với anh ta . Đi được nửa đường thì nhận được điện thoại của Lôi Mông .
“ Cậu hai , có chút chuyện nhưng giờ không liên lạc được với Boss , cần anh tới đây một chút . ”
“ Lúc này gọi cho anh ấy , anh không muốn sống à ? ” Phó Thời Khâm vừa cười , vừa quay đầu xe đi tìm Lôi Mông .
Lôi Mông phụ trách bảo vệ an toàn cho nhà họ Phó , đồng thời thu thập tình báo của tập đoàn Phó thị , nếu muốn tìm anh cả , khẳng định là chuyện lớn rồi .
Có điều , phỏng chừng lúc này anh trai anh ta đang trong lòng người đẹp , nào còn thời gian quan tâm đến điện thoại của Lôi Mông nữa .
Phó Thời Khâm nhịn cơn buồn ngủ xuống , đến công ty bảo vệ mà Lôi Mông đang ở , vừa ngáp vừa hỏi , “ Chuyện gì lớn mà nửa đêm còn đi tìm tôi ? ”
“ Là về chuyện của cô Mộ Vy Vy . ” Lôi Mông nói .
Phó Thời Khâm nhíu mày , “ Các người không đi làm chính sự , cứ nhìn chằm chằm chị dâu tôi làm gì ? ”
Lôi Mông biết chuyện liên quan đến cuộc sống riêng tư của ông chủ cho nên mới đuổi những người khác đi , chỉ giữ lại một hacker có thể tin tưởng .
“ Vốn là phát hiện Cố Tư Đình sắp xếp người theo dõi cô Mộ , sau khi điều tra xong lại điều tra ra được một số chuyện khác . ”
Lôi Mông nói xong , bảo hacker mở ra một tấm ảnh . Trong ảnh , một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo da hút thuốc đang ôm một cô gái răng Vỏ mặt rỗ ngồi trong góc quán bar .
Phó Thời Khâm nhìn ảnh chụp , nói ,
“ Ừm , người đàn ông này có gu tán gái ... Quá “ nặng ” ! ”
Nói xong , cầm lấy đồ ăn vặt trên bàn , không khách khi bắt đầu ăn . Lôi Mông liếc mắt nhìn cấp dưới ra hiệu , lấy ra một tấm ảnh của Mộ Vy Vy phóng to , đặt song song với tấm ảnh kia .
Phó Thời Khâm vừa mới mở túi đồ ăn vặt ra , còn chưa kịp đưa vào trong miệng , bàn tay liền run rẩy .