Chương 397 : Gọi một tiếng chồng ( 1 )
Phó Hàn Tranh nhìn động tác kỳ lạ với vẻ mặt ảo não của cô thì cười hỏi , “ Giấu cái gì đấy ? ”
Vy Vy lắc đầu cười gượng , “ Không có gì đâu . ”
Mẹ kiếp , chiếc nhẫn này không phải là thiết kế dành riêng cho cô đấy chứ ?
Phó Hàn Tranh nửa quỳ trên thảm , mỉm cười vươn tay , nói , “ Vươn tay ra cho anh xem . ”
Vy Vy mím môi , vươn bàn tay không có gì ra , “ Xem đi , em đã nói là không có gì mà . ”
Phó Hàn Tranh , “ Tay còn lại . ”
Vy Vy khóc không ra nước mắt , “ Thực sự không có gì . ”
Phó Hàn Tranh cười khẽ , “ Vươn ra anh xem . ”
Vy Vy vừa thẹn thùng vừa lúng túng , vươn bàn tay đeo nhẫn ra , “ Em . . . Em chỉ thử xem nhưng không tháo ra được , không phải anh thiết kế riêng cho em đấy chứ ? “
Khóe miệng Phó Hàn Tranh cong lên , không thể che giấu được ý cười , mỉm cười nói nhỏ , “ Không cởi được thì cứ đeo thôi . ”
“ Chẳng thích hợp chút nào , đeo cái gì mà đeo , chiếc nhẫn này khít quá , đeo vào cũng rất chật . ”
Vy Vy biết anh đang nói cái gì , cố ý nói sang chuyện chiếc nhẫn có vấn đề . Thực ra chiếc nhẫn anh đưa chẳng chật chút nào .
Phó Hàn Tranh cầm lấy bàn tay đeo nhẫn của cô , cưới hỏi , “ Em vừa nói là không tồi đeo chiếc nhẫn này lên chính là muốn làm mợ Phó , hiện tại em muốn đổi ý ? ”
“ Anh đừng nghĩ lừa em ! ” Vy Vy nói .
Cô chỉ thử một chút mà thôi , ai biết còn như vậy , một khi đeo lên liền không tháo xuống được , lại còn vừa lúc anh trở về mà bị bắt gặp nữa .
“ Chỉ là thử nhẫn chứ không phải muốn làm mợ Phó ? ” Chân mày Phó Hàn Tranh khẽ nhướng .
Vy Vy chột dạ đỏ mặt , nhỏ giọng nói , “ Em
chỉ là . . . Chỉ là đang suy nghĩ . ”
Trước kia , quan hệ yêu đương của bọn họ là bị Phó Hàn Tranh ép buộc xác định . Giữa bọn họ cũng chỉ là Phó Hàn Tranh chủ động , ban đầu cô cho rằng chính mình có thể giữ được trái tim , tương lai sẽ rời khỏi Trung Quốc , rời khỏi anh , nhưng cô đã chìm sâu vào rồi , đi không được , cũng không muốn đi nữa . Cho nên , cô bắt đầu chính thức đón nhận đoạn tình cảm này của bọn họ .
Phó Hàn Tranh cầm lấy tay cô , “ Vậy kết quả suy nghĩ thế nào ? ”
Vy Vy hừ một tiếng , “ Hiện tại , chúng ta ngoại trừ không lĩnh giấy chứng nhận thì có khác gì so với kết hôn không ? ”
“ Hiện tại là ở chung phi pháp , kết hôn rồi mới hợp pháp . ” Phó Hàn Tranh nói .
Vy Vy , “ Rõ ràng là bị anh ép ở chung ! ”
Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn trên tay cô , “ Nhất định phải lấy xuống ? ”
Anh đương nhiên cũng biết cô không phải muốn kết hôn mới đeo vào nhưng vẫn hy vọng cô đã đeo là không tháo xuống .
“ Em cũng đã nói là đang suy nghĩ , anh gấp cái gì ? ” Vy Vy nói .
Người ta yêu đương cũng phải vài năm , bọn họ còn chưa đến một năm mà ngoài đi lĩnh giấy chứng nhận thì cái gì cũng đã làm , anh còn không biết đủ , hơn nữa , cô còn chưa tới tuổi kết hôn .
Phó Hàn Tranh vẫn không buông tay , nắm chặt bàn tay đeo nhẫn của cô , buồn rầu nói , “ Làm sao bây giờ , lúc trước khi đưa nhẫn đã nói đeo lên chính là mợ Phó , bây giờ em tháo xuống là vi phạm quy ước đấy . ”
“ Đó là anh nói , em lại chưa đồng ý ! ” Vy Vy cả giận nói .
Người đàn ông này lại muốn lừa cô , lúc trước rõ ràng cô không mang thai , lại lừa cô xác định quan hệ , giờ lại muốn lừa cô kết hôn .
“ Nhưng em như vậy khiến anh mừng hụt một hồi , trong lòng thật sự không thoải mái . ” Phó Hàn Tranh hết than lại thở , tỏ vẻ bị tổn thương .
Vy Vy nghiêng người , khẽ hôn lên môi anh một cái , “ Hiện tại tốt rồi chứ , tháo ra cho em . ”
Môi mỏng của Phó Hàn Tranh khẽ nhếch lên thành nụ cười giảo hoạt , “ Gọi một tiếng chồng đi , anh sẽ tháo ra cho em . ”