Ẩn Hôn Sủng Ngọt: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 495 : Em Yêu Anh Như Cá Voi Yêu Biển , Như Chim Yêu Rừng !


trước sau

Chương 495 : Em yêu anh như cá voi yêu biển , như chim yêu rừng !

Bởi vì thật sự quá mệt mỏi , Vy Vy và Phó Hàn Tranh chen chúc trên một chiếc giường bệnh trong bệnh viện ngủ một giấc gần mười mấy tiếng .

Mãi đến khi trời tối , Phó Hàn Tranh mới tỉnh lại . Trong lòng anh vẫn băn khoăn về sức khỏe của cô nên vội vàng rời giường , gọi điện thoại cho Hà Trì .

Hà Trì cầm kết quả đi đến , nhìn thoáng qua giường bệnh thấy một người còn đang ngủ , “ Máu còn lưu lại một chút tàn thuốc , nhưng còn may là lượng thuốc không nhiều lắm , sẽ không ảnh hưởng đến thần kinh não . ”

Phó Hàn Tranh lần lượt kiểm tra các hạng mục , “ Không còn vấn đề gì khác chứ ? ”

Hà Trì suy nghĩ , “ Có khả năng là gần đây không nghỉ ngơi tốt nên có chút tụt huyết áp . ”

Phó Hàn Tranh nghe anh ta nói như vậy mới yên tâm , “ Vậy bọn anh về trước , em để ý Nguyên Sóc một chút . . . ”

Vì cứu Vy Vy trở về , lần này vợ chồng bọn họ giúp đỡ rất lớn , giờ còn bị thương nữa , bọn họ nên chăm sóc anh ta .

Hà Trì cầm lấy báo cáo kiểm tra , liếc mắt nhìn người trên giường còn chưa tỉnh dậy , “ Nghe người đi cùng Nguyên Sóc nói , chính cô ấy tự chạy khỏi tay của Cố Tư Đình , hơn nữa trong cơ thể cô ấy chỉ có ít thuốc như vậy , nhất định là đã lừa gạt Cố Tư Đình khi ở trong nhà họ Cố , không uống thuốc . ”

Phó Hàn Tranh nhìn người vừa nói , hỏi , “ Cho nên ? ”

Hà Trì , “ Cho nên , cô bạn gái này của anh . . . Không đơn giản . ”

Phó Hàn Tranh nhìn thoáng qua Vy Vy đang nằm trên giường bệnh , “ Ánh mắt của anh rất tốt . ”

“ . . . ” Hà Trì không nói gì bĩu môi .

Khi hai người này không ở bên nhau thì khiến người lo lắng , khi ở bên nhau rồi thì lại ngược chó độc thân như bọn anh ta .

Hừm , gần đây không nên đến
nhà họ Phó thì hơn .

Hai người này gặp lại sau khi chia xa , có thể thấy thức ăn cho chó sẽ nhiều tới mức nào . Chỗ đó nên để cho hai con chó Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch ăn đi , anh ta không muốn ăn .

Phó Hàn Tranh gọi điện thoại , để tài xế lái xe đến bệnh viện đón bọn họ về . Chờ đến khi xe đến , cẩn thận bế Vy Vy còn đang ngủ lên , đi xuống tầng , đưa lên xe cùng nhau trở về biệt thự Thiên Thủy .

Khi còn ở nhà họ Cố , Vy Vy vẫn luôn không dám ngủ quá sâu . Hai ngày gần đây còn không chợp mắt , về đến nơi an toàn , thần kinh căng chặt được thả lỏng , nên cô ngủ rất say . Vậy nên , khi nào Phó Hàn Tranh tỉnh dậy , khi nào anh đưa cô từ bệnh viện về cũng không hề hay biết .

Cô ngủ một mạch tới sáng ngày hôm sau , híp mắt , cảm thấy mình không ôm được người nào đó , giật mình ngồi dậy . Sau đó , nhìn thấy Phó Hàn Tranh đang ngồi xem văn kiện cách đó không xa .

“ Anh chạy mất từ khi nào vậy ? ”

Phó Hàn Tranh buông công việc xuống , đi đến bên cạnh giường .

“ Em ngủ một ngày rồi , dậy ăn chút gì đã . ”

Vy Vy ngồi ở mép giường , dựa đầu lên vai anh , “ Không phải nói Phó Thời Khâm giúp anh làm việc sao , sao anh lại làm việc rồi ? ”

Phó Hàn Tranh sờ đầu cô , “ Có chút tài liệu yêu cầu anh xem qua ký tên . ”

Vy Vy tựa vào trong ngực anh một hồi lâu , mới bò dậy đi tắm rửa , thay quần áo ở nhà , cùng anh đi xuống tầng ăn sáng .

Cô ăn hai miếng , giương mắt nhìn người đàn ông ngồi đối diện , không khỏi vui vẻ cười cười .

Khóe miệng Phó Hàn Tranh nhếch lên độ cong sung sướng , “ Rốt cuộc em cười cái gì ? ”

Vy Vy cười đến mi mắt cong cong , “ Nhìn thấy anh tâm trạng liền rất tốt . ”

Hai người ăn cơm xong , Phó Hàn Tranh lên tầng làm việc , cô ngồi trên sopha , tựa vào người anh .

“ Phó Hàn Tranh , em yêu anh , anh có biết không ? ”

Gặp được anh mới là thời gian tốt đẹp nhất trong cuộc đời em .

Phó Hàn Tranh liếc cô , “ Biết . ”

Vy Vy , “ Rất yêu rất yêu , có biết hay không ? “

Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng gật đầu , “ Biết . ”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện