Chương 580 : Anh cũng chưa tắm , tắm cùng đi
Phó Hàn Tranh dở khóc dở cười , đi vòng qua giường , “ Anh không ngại . ”
Vy Vy lại bò lên giường , lộn sang bên kia , vừa đi vào phòng tắm vừa nói , “ Em . . . Em đi tắm trước đã . ”
Nhưng mà , cô mới vừa đi tới cửa phòng tắm , Phó Hàn Tranh cũng đi theo Vy Vy xấu hổ trừng mắt nhìn người đi tới
“ Anh đi ra ngoài đi ! ”
Cho dù đã vô số lần làm chuyện thân mật , cô vẫn không thể tiếp nhận được loại chuyện cùng tắm xấu hổ này .
Phó Hàn Tranh cởi áo khoác âu phục , vừa cởi cà vạt vừa nói , “ Anh cũng chưa tắm , cùng tắm đi . ”
“ Anh . . . Anh tắm đi , em ra ngoài chờ . ” Vy Vy đỏ mặt chuẩn bị đi ra .
Nhưng Phó Hàn Tranh đứng chắn ở cửa đã duỗi tay khóa cửa phòng tắm lại .
Vy Vy thật sự muốn khóc , vừa thấy anh cởi cà vạt xong , lại bắt đầu cởi nút áo sơmi , vội vàng xoay người đưa lưng về phía anh .
“ Anh để em ra rồi hãy cởi được không ? ”
Phó Hàn Tranh đứng sau lưng cô cười khẽ thành tiếng , “ Vừa rồi không phải em nói muốn ăn món điểm tâm là anh sao ? ”
Vy Vy xấu hổ bóp trán , quả nhiên , không thể tán tỉnh lung tung .
Phó Hàn Tranh cởi áo sơ mi , xả nước vào bồn tắm lớn , để trần phần thân trên , cúi đầu ghé vào bên tai cô hỏi , “ Muốn đi ra ? ”
Vy Vy nghiêng đầu nhìn anh một cái , khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ , gật đầu lia lịa .
Phó Hàn Tranh lại cân nhắc một lúc , “ Hôn anh một cái , anh sẽ cho em ra ngoài . ”
Vy Vy xoay người , quyết đoán hôn lên đôi môi mỏng đang mỉm cười của anh .
Nhưng mà , vốn tưởng rằng chỉ hôn một cái thì chấm dứt , lại bị người đàn ông hôn đến khó mà chấm dứt .
Cuối cùng, cô cũng không thể đi ra ngoài , chờ cô phản ứng lại đã bị Phó Hàn Tranh ném vào bồn
tắm lớn đầy nước .
Quần áo ẩm ướt dính trên người , nửa hở nửa lộ càng hấp dẫn người hơn . Hơi nóng bao phủ phòng tắm , tiếng thở dốc dần dần vang lên .
Lần tắm rửa này cực kỳ lâu , đến khi tắm xong cô đã yếu ớt không đi nổi , được Phó Hàn Tranh bọc khăn tắm bế ra . Trở lại bên giường , người đàn ông lại nhiệt tình hôn tiếp .
Vy Vy bị hôn có chút không kịp thở dốc , thật vất vả mới tránh được nụ hôn của anh , “ Anh . . . Anh còn muốn ? ”
“ Vừa rồi chỉ tắm thôi mà . ”
Phó Hàn Tranh cười khẽ , tiếp tục hôn lên đôi môi đỏ của cô gái .
Vy Vy buồn bực , rồi lại không nhịn được trầm mê trong nụ hôn triền miên ôn nhu của người đàn ông .
Chỉ là tắm rửa ?
Có người nào tắm rửa như anh không ?
Sau một hồi ân ái vui vẻ thì cả người nhớp nháp , mất công tắm rửa . Phó Hàn Tranh chống đầu nằm nghiêng , gầy gẩy lọn tóc rối của cô .
“ Mợ Phó , món điểm tâm này em ăn có hài lòng không ? ”
Vy Vy xấu hổ gật đầu , cô dám nói không hài lòng sao ?
Nếu mà nói chắc chắn anh sẽ áp bức cô thêm một lần nữa , cô đã không còn thể lực để tái chiến với anh rồi .
Phó Hàn Tranh mỉm cười , hôn lên khuôn mặt ửng đỏ của cô , “ Trước ngủ một lát , anh đi bàn chút việc với Thời Khâm . ”
“ Bảo Kiều Lâm mang hành lý của em tới đây đi . ” Vy Vy nhắc nhở .
Quần áo bây giờ còn ngâm trong bồn tắm , căn bản không thể mặc nữa .
“ Ừ . ” Phó Hàn Tranh khoác áo choàng , thắt đai lưng đi ra ngoài gọi điện thoại .
Vy Vy nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng nói trầm thấp ôn nhuận quen thuộc , yên tâm nhắm mắt chuẩn bị ngủ một giấc .
Không bao lâu , Kiều Lâm đã mang hành lý của cô tới đây , nhìn thấy người mở cửa khoác áo choàng tắm , đã đoán được chuyện gì xảy ra .
Mới trở về chưa được bao lâu mà đã lăn giường rồi ?
Không muốn ăn thức ăn cho chó của bọn họ , nhưng luôn bị bất ngờ hất thức ăn cho ngập mặt...