Chương 669 : Thật sự chỉ hôn một cái ?
Buổi công chiếu lần đầu của “ Nửa Mê Nửa Tỉnh ” kết thúc mỹ mãn .
Đoàn người Vy Vy xong việc rời khỏi thì đã hơn 10 giờ tối .
Mới vừa đi ra liền thấy có một số fan còn chưa rời khỏi nơi này , cô và Phó Thời Dịch thương lượng một chút bước qua chào hỏi .
“ Mọi người có ăn cơm trong hội trường chưa vậy ? "
“ Ăn rồi , chúng tôi ăn rồi . "
Các cô gái nhao nhao trả lời . Vừa rồi , chỉ có một số người được vào bên trong tham gia lễ ra mắt , những người khác không vào được nên vẫn chờ bên ngoài .
Trợ lý của Mộ Vy Vy và Phó Thời Dịch cầm thẻ cơm đi ra , để bọn họ đến sảnh thức ăn nhanh gần đó ăn cơm tối , cho nên bọn họ mới muốn đợi đến lúc hai người ra ngoài nói một tiếng cám ơn .
Vy Vy và Phó Thời Dịch ký tên cho đám người , chụp ảnh chung rồi nhìn đồng hồ .
“ Không còn sớm nữa , mọi người nhanh về nhà đi , trên đường chú ý an toàn . "
“ Được , tạm biệt Vy Vy , tạm biệt cậu ba . . . "
Đám người tha thiết nhìn hai người lên xe .
Vy Vy hạ cửa kính xe xuống , nói , “ Rất vui được gặp mọi người , về nhà nhớ báo bình an nhé , nhanh về đi . "
Xe chạy một đoạn , Phó Thời Dịch mới lên tiếng , “ Chị tận tâm thật đấy , mỗi lần ra ngoài gặp fan đều phải chào hỏi , fan càng ngày càng nhiều chị có chào hết không ? "
“ Chào hỏi cũng không chậm trễ bao nhiêu thời gian ” , Vy Vy cười .
Hơn nữa , trong thời gian này fan của cô vô cùng lý trí , không có ngốc nghếch bảo vệ cho cô mà chọc phiền phức , cho nên , thấy bọn họ cô mới tới chào hỏi .
“ Thật ra có rất nhiều nhiều fan tới từ nơi khác , chào hỏi bọn họ thì bọn họ sẽ cảm thấy vui vẻ , cảm thấy mình không đi một chuyến tay không . "
Kiều Lâm vừa lái xe , vừa nói với hai người .
Vy Vy nhìn Kiều Lâm hỏi , “ Công việc ngày mai bắt đầu lúc mấy giờ ? "
“ Sau hai giờ chiều có hai cuộc phỏng vấn và chụp quảng cáo . ”
Kiều Lâm từ kính chiếu hậu nhìn người có phần mỏi mệt đằng sau
, “ Mấy ngày nay công việc sẽ sắp xếp lúc xế chiều , buổi sáng em cố nghỉ ngơi một chút . "
Hai ngày nữa phim sẽ chiếu rộng rãi , bọn họ phải tuyên truyền khắp các khu châu Á , không hơn một tháng là không xong , cho nên , hai ngày này chưa chút thời gian để cho cô và ông chủ lớn hẹn hò .
Kiều Lâm đưa hai người đến biệt thự Thiên Thủy thì đã hơn mười một giờ rồi .
Vy Vy mệt tới mức ngủ thiếp đi trên xe , nhưng xe vừa dừng lại thì lại là người đầu tiên xuống xe , chạy vào cửa .
Phó Thời Dịch thấy vậy , ngồi lì trên xe không chịu xuống .
“ Còn không đi ? " , Kiều Lâm ghét bỏ thúc giục .
Phó Thời Dịch , “ Tôi cũng không muốn vào cửa để ăn thức ăn cho chó "
Không cần nghĩ cũng biết , anh trai và chị dâu vừa gặp mặt là sẽ ôm ôm hôn hôn các loại .
Vy Vy vào cửa , chạy thẳng lên tầng , gõ vang cửa phòng làm việc , cửa vừa mở ra thì nhanh chóng ôm chặt lấy Phó Hàn Tranh
“ Chú Phó à , làm việc xong chưa ? "
Phó Hàn Tranh , “ Vẫn còn một chút , em về phòng nghỉ ngơi trước đi . "
Vy Vy ngẩng đầu làm nũng , “ Hôn em một cái em mới đi . "
Một tay Phó Hàn Tranh đỡ cửa , chặn tầm mắt mấy người trong phòng làm việc , cúi đầu khẽ hôn lên môi cô .
" Tối đa nửa giờ là xong . "
Sáng mai muốn ở nhà với cô , đêm nay anh phải xử lý xong công việc sáng mai .
Vy Vy còn không muốn buông tay , “ Thật sự chỉ hôn một cái ? "
Từ Khiêm và hai vị lãnh đạo cấp cao phụ trách các sản nghiệp ở nước ngoài đứng trong phòng làm việc thì nín cười , một người không nhịn được lên tiếng .
“ Ông chủ cứ tùy ý , xem như chúng tôi không tồn tại là được . "
Vy Vy vừa nghe bên trong còn có người , vừa thẹn vừa quẫn buông tay bỏ chạy , “ Em . . . em về phòng trước đây . "
Phó Hàn Tranh nhìn thấy cô đi mất , mới đóng cửa phòng làm việc , liếc nhìn mấy người đang cúi đầu nén cười , “ Buồn cười lắm à ? "
“ Không có , chúng ta tiếp tục công việc , tiếp tục công việc . "
Mọi người nhanh chóng thu ý cười lại , nghiêm trang nói . Ông chủ hiếm khi gọi họ tới tăng ca , khổ nỗi lại bị ép ăn thức ăn cho chó .