Chương 670 : Ánh mặt trời và anh đều ở đây , tốt quá
Nửa giờ sau , Phó Hàn Tranh giao lại công việc ngày mại cho họ , rồi đuổi hết mấy người họ ra khỏi nhà .
Trở lại phòng ngủ chính , thấy Vy Vy thậm chí chưa thay áo ngủ đã ngủ gục trên sofa .
Phó Hàn Tranh ôm người lên giường , giúp cô cởi lễ phục trên người , đổi thành áo ngủ thoải mái , rồi mới đi tắm rửa .
Vy Vy ngồi mười mấy giờ máy bay về từ Thụy Sĩ , vừa đến thủ đô lại vùi đầu vào công việc công chiếu lần đầu , đến lúc về là ngủ gục tới tận sáng hôm sau .
Sáng sớm tỉnh lại , phát hiện Phó Hàn Tranh thường dậy sớm hiếm khi còn bên cạnh , một tia nắng mặt trời chiếu vào theo khe hở bức màn .
Cô nhìn người vẫn ngủ , khẽ hôn lên đôi môi mỏng của người đàn ông .
Phó Hàn Tranh híp mắt , ôm người trong lòng mình chặt hơn , “ Dậy rồi à ? "
“ Anh không đi công ty sao ? " , Vy Vy hỏi .
Phó Hàn Tranh , “ Sáng nay không cần đi . ”
Ngày mai điện ảnh bắt đầu chiếu , cô lại sẽ đi một tháng , chẳng thể gặp mặt .
Bây giờ có thể rút chút thời gian ra thì đương nhiên phải ở cạnh cô .
Vy Vy nhớ tới tối hôm qua anh gọi người đến nhà giao công việc , xem ra chính là vì rút thời gian để ở cạnh cô .
“ Thời tiết hôm nay có vẻ không tệ . "
“ Hả ? "
Phó Hàn Tranh giương mắt , có chút không rõ câu nói không đầu không đuôi này của cô .
“ Trước kia em có nhìn thấy một câu nói , sáng sớm tỉnh lại , nhìn thấy ánh mặt trời và anh đều đã ở đây , là hạnh phúc mà em muốn . "
Vy Vy cười khẽ , ôm eo của anh , " Ánh mặt trời ở đây , anh cũng ở đây , tốt quá "
Phó Hàn Tranh đưa tay xoa tóc của cô , “ Có muốn đi đâu không ? "
Vy Vy ngẫm nghĩ nói , “ Trời đẹp như vậy thì nên làm chút vận động có ích cho thể
xác và tinh thần "
Mắt Phó Hàn Tranh hơi trầm xuống , nắm lấy cằm của cô cười khẽ , “ Được . ”
Nói xong , bắt đầu một nụ hôn nóng bỏng . Qua rất lâu sau , Vy Vy đổ mồ hôi đầm đìa nằm trong lòng anh , buồn bực đẩy đẩy người đàn ông bên cạnh .
“ Em nói chúng ta đi ra ngoài tản bộ , anh nghĩ đến chuyện gì ? "
Cô định nói , hiếm khi buổi sáng đều ở nhà , thời tiết cũng không tệ , bọn họ ra ngoài tản bộ , kết quả , bị anh đè trên giường vận động cả buổi sáng .
“ So với tản bộ thì như vậy càng có ích cho thể xác và tinh thần hơn . "
Phó Hàn Tranh nói xong , hôn lên trán cô , cười nhẹ .
Vốn dĩ Vy Vy định đi ăn bữa sáng , ra cửa tản bộ , cùng ăn cơm trưa rồi anh đi công ty , cô đi làm việc .
Nhưng mãi đến mười hai giờ , hai người mới rời giường , Phó Hàn Tranh tắm rửa ra ngoài .
" Xả nước cho em rồi đó , đi tắm đi . "
Vy Vy khoác váy ngủ lên , xoa xoa thắt lưng có phần nhức mỏi , tiến vào phòng tắm .
Cô tắm rửa thay quần áo xong xuống tầng , Phó Hàn Tranh đã ngồi trong phòng ăn vừa xem báo tài chính và kinh tế vừa chờ cô , ánh mặt trời theo cửa sổ sát đất chiếu vào , phủ lên một tầng sáng nhạt trên người anh , tuấn mỹ như yêu tinh .
“ Giờ đã không còn sớm , ăn cơm xong anh đưa em đi . "
“ Thôi , gần đây nhiều phóng viên theo dõi em lắm ”
Vy Vy ngồi xuống , từ chối ý tốt của anh . Gần đây rất nhiều chó săn muốn tìm được chuyện riêng tư của cô , ra cửa về nhà bọn họ đều phải mắt thấy sáu đường tai nghe tám hướng , để cho anh đưa cô đi thì nhất định sẽ bị chụp đến .
Phó Hàn Tranh biết băn khoăn của cô , cũng không quá kiên trì .
“ Vậy để cho Lôi Ninh đưa em đi , nếu ép người nhà họ Lê quá chặt , coi chừng bọn họ chó cùng rất giậu . "
“ Yên tâm đi , em không phải người dễ chịu thiệt " , Vy Vy nói .
Nếu cô không đồng ý rút đơn kiện thì rất có thể bọn người Chu Mỹ Cầm sẽ diệt khẩu cô .
Có điều , cô cũng không phải Mộ Vy Vy mà mặc cho bọn họ xâu xé .