Chương 965 : Hoài niệm những ngày ăn “ thức ăn cho chó "
Qua không bao lâu , Hà Trì đến phòng bệnh kiểm tra , thấy giấy ly hôn trên bàn thì liếc mắt nhìn Phó Thời Dịch một cái .
Phó Thời Dịch thấy anh ta làm mặt quỷ , tức giận hỏi , “ Cậu có bị câm đâu , muốn hỏi anh trai tôi ly hôn đúng không ? Ly hôn rồi , ở ngay đây này ! “
Hà Trì cười gượng hai tiếng , quay sang hỏi Phó Thắng Anh , “ Nói như vậy , có phải có thể chuẩn bị phẫu thuật rồi không ? "
“ Chuẩn bị đi , càng nhanh càng tốt ” , Phó Thắng Anh nói .
Hà Trì nghe xong lập tức nói , “ Vậy buổi chiều ngày mai đi , bây giờ cháu cho người đi chuẩn bị . "
Phó Thời Dịch đi theo Hà Trì ra khỏi phòng bệnh , “ Phẫu thuật ngày mai sẽ thuận lợi chứ ? "
“ Tôi dám để không thuận lợi sao ? " , Hà Trì nói .
Tuy rằng sẽ có nguy hiểm nhất định , nhưng tỷ lệ thành công vẫn rất cao .
Phó Thời Dịch vỗ vai anh ta , cảm thán , “ Không uổng công nuôi cậu nhiều năm như vậy . "
Trên phương diện y học Hà Trì có thiên phú và nhiệt tình cực cao , cho nên anh trai anh ta cũng giúp đỡ cậu ta rất nhiều trong nghiên cứu và học tập , anh ta cũng không làm cho bọn họ thất vọng .
“ Nói thật , ly hôn rồi , anh trai cậu sẽ không luẩn quẩn trong lòng chứ ? " , Hà Trì liếc anh ta .
Theo như anh ta biết , cô là tâm can bảo bối của anh , ly hôn như vậy , không giống tác phong của anh .
“ Chỉ ly hôn thôi , yêu thì vẫn cứ yêu bình thường " , Phó Thời Dịch nói .
Hà Trì nghĩ một lát rồi nói , “ Nếu thế thì bọn họ không thể công khai rải thức ăn cho chó nữa , nên chúc mừng Phó tiểu nhị không cần phải ăn nữa nhỉ ? "
“ Tôi tin , anh ấy sẽ nhanh chóng hoài niệm những ngày có “ thức ăn cho chó " ngay thôi " , Phó Thời Dịch nói .
Khi chị dâu anh ta còn ở đây , anh trai anh ta luôn hòa ái dễ gần .
Những gì anh ta nói được chứng thực ngay sau
đó .
Sau khi Phó Hàn Tranh hoàn tất thủ tục ly hôn , đến công ty liền triển khai liên tiếp mấy cuộc họp , mãi cho đến khi gần tan tầm còn bắt bộ phận kế hoạch và Phó Thời Khâm ở lại công ty tăng ca .
Giám đốc bộ phận kế hoạch thấy thời gian càng ngày càng muộn , chạy đi tìm Phó Thời Khâm cầu cứu .
“ Cậu hai , đều đã muộn như vậy rồi , khi nào chúng ta mới có thể tan ca ? "
“ Anh đi hỏi anh trai tôi đi , sao tôi biết được . "
Phó Thời Khâm ngáp không ngừng , uống một ngụm cà phê , tiếp tục xem tài liệu .
Từ khi hôn lễ của anh trai anh ta xảy ra chuyện đến giờ , tối hôm qua anh ta mới ngủ được mấy tiếng .
Kết quả , anh trai anh ta vừa ly hôn , lập tức dẫn dắt bọn họ tăng ca cực kỳ độc ác .
“ Nhìn ông chủ toàn là sát khí , tôi không dám đi . "
Giám đốc bộ phận kế hoạch chắp tay trước ngực , nói với Phó Thời Khâm , “ Cậu hai , cậu đi hỏi chút , vợ của tôi vừa mới ở cữ xong , đã gọi mấy cuộc điện thoại hỏi tôi bao giờ về rồi . "
" Muốn đi tự anh đi " , Phó Thời Khâm từ chối .
“ Nếu không . . . cậu để bà chủ hỏi ông chủ bao giờ thì về đi ? "
Giám đốc bộ phận kế hoạch cười tủm tỉm hỏi . Không phải ông chủ luôn luôn nghe lời bạn gái của anh sao , chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có thể giải cứu bọn họ rồi .
“ Hôm nay không ai có thể cứu được chúng ta , trở về làm việc của mình đi , cũng không phải không cho anh tiền tăng ca " , Phó Thời Khâm nói .
Trước kia anh trai anh ta vội vàng tan tầm trở về là có thể nhìn thấy chị dâu của anh ta , đương nhiên liền tan tầm rất đúng giờ .
Bây giờ chị dâu anh ta cũng đã dọn đi rồi , anh trai anh ta có trở về thì cũng chỉ phòng không gối chiếc , đương nhiên sẽ ở lại công ty dốc sức ngược đãi bọn họ .
Phó Thời Khâm nhìn kỹ hai phương án còn lại , đầu gục xuống bàn làm việc , khóc không ra nước mắt nhìn văn phòng của anh trai nhà mình .
Đã 12 giờ rồi , anh còn không cho tan tầm , chuẩn bị mang theo bọn họ ở lại suốt đêm sao ?
Anh ta suy nghĩ nửa ngày , cuối cùng gọi điện thoại cầu cứu Cố Vy Vy .
“ Chị dâu , xin chị , gọi anh trai em tan tầm về nhà đi . "