Chương 966 : Anh đã thích làm việc như vậy thì cứ ở với công việc đi .
Cố Vy Vy đã đi ngủ , nhận được điện thoại thì sửng sốt hai giây , “ Mọi người còn chưa tan ca ? "
" Anh trai em muốn dẫn theo cả tập thể làm việc suốt đêm , em mới từ Slovakia trở về , tối hôm qua chỉ ngủ được 5 tiếng , tăng ca như vậy là đòi mạng mà " , Phó Thời Khâm khóc than .
Trước kia có cô ở nhà chờ anh trai anh ta , bây giờ cô dọn đi thì anh trai anh ta chẳng muốn về nhà nữa .
Cố Vy Vy bò dậy nhìn đồng hồ , “ Để tôi gọi điện thoại cho anh ấy . "
“ Tốt quá . "
Phó Thời Khâm thấy cô đã đồng ý gọi điện thoại liền vội vàng cúp máy .
Cố Vy Vy bật đèn ở đầu giường , gọi điện thoại cho Phó Hàn Tranh .
Vốn dĩ Phó Hàn Tranh đang xem báo cáo của một hạng mục ở nước ngoài , nghe thấy tiếng chuông di động thì nhìn thoáng qua , thấy cái tên hiển thị trên điện thoại liên buông tài liệu trong tay xuống .
“ Còn chưa ngủ à ? "
" Anh còn chưa tan ca ? "
Cố Vy Vy hỏi thẳng , giọng điệu rõ ràng là không được vui .
Lúc này Phó Hàn Tranh mới nhớ ra , nhìn đồng hồ , “ Mấy ngày nay không đến công ty nên còn nhiều việc tồn đọng . "
Chủ yếu vẫn là cô không có ở nhà , anh không muốn trở về đối mặt với ngôi nhà không có sự hiện diện của Cô .
“ Dù vậy thì cũng phải nghỉ ngơi . "
Cố Vy Vy thở dài , thúc giục , “ Bây giờ trở về , lập tức , lập tức . "
Vốn dĩ mấy ngày nay do hôn lễ bị hủy bỏ cùng với chuyện của bà cụ Phó , anh đã không được nghỉ ngơi tốt . Hôm nay mới là ngày đầu tiên ly hôn mà anh đã tăng ca không về nhà rồi .
“ Còn một ít việc nữa " , Phó Hàn Tranh không chịu đi .
Cố Vy Vy nghiên răng , nói , “ Nếu anh đã thích công việc như vậy
thì sau này đừng đến gặp em , mỗi ngày ở lại công ty ở cùng công việc của anh đi . "
Phó Hàn Tranh bật cười , bỏ văn kiện trên tay xuống , thỏa hiệp , “ Anh về ngay đây . "
Cố Vy Vy nghe tiếng anh rời đi mới vừa lòng , “ Ừm . . . Cuộc phẫu thuật của bà đã xác định chưa ? "
“ Rồi , chiều mai " , Phó Hàn Tranh đáp .
Cố Vy Vy nghe xong , trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm , bà cụ đồng ý phẫu thuật là tốt rồi .
“ Vậy anh nhớ nghỉ sớm nhé . Đừng thấy em không có ở nhà mà không về nhé . "
“ Được . "
Phó Hàn Tranh cười khẽ , vừa chuẩn bị rời khỏi văn phòng vừa nói , “ Muộn rồi , em nghỉ ngơi đi ngủ ngon . "
“ Anh cũng ngủ ngon "
Cố Vy Vy nói tạm biệt với anh xong mới cúp điện thoại .
Phó Thời Khâm nhìn chằm chằm văn phòng của anh trai anh ta năm phút đồng hồ , quả nhiên nhìn thấy anh mở cửa đi ra .
" Muộn rồi , mọi người về đi . "
Nhân viên bộ phận kế hoạch như được đại xá , Phó Thời Khâm cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc về nhà .
Chị dâu của anh ta đúng là quá giỏi .
Phó Hàn Tranh xuống tầng , chuẩn bị tự lái xe về , Phó Thời Khâm liền chạy đến nói , “ Để em lái xe cho . ”
“ Em không về chỗ Thời Dịch à ? " , Phó Hàn Tranh hỏi .
Anh ta đã dọn tới ở cùng với Phó Thời Dịch và Hà Trì , còn muốn về với anh là sao ?
“ Em và Phó lão tam quyết định dọn về rồi . "
Phó Thời Khâm lấy chìa khóa xe , cười tủm tỉm nói .
Bọn họ lo lắng sau khi ly hôn , chị dâu không ở nhà , một mình sẽ cô đơn lắm nên bọn họ mới chuyển về .
Phó Hàn Tranh lên xe , lạnh mặt hỏi , “ Em gọi điện cho cô ấy ? "
" Cho ai ? " , Phó Thời Khâm giả ngu .
“ Vy Vy . " Phó Hàn Tranh nhắc nhở .
“ Em . . . không có , chị dâu hỏi em anh đã về chưa , em chỉ nói thật mà thôi . "
Phó Thời Khâm quả quyết nói dối , không nói bản thân mình muốn tan ca nên tìm cô cầu cứu .
Phó Hàn Tranh cũng lười truy cứu , im lặng nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ xe , không còn cảm giác muốn vội vàng về nhà như trước kia .
Trong nhà đã chẳng còn người mà anh muốn nhìn thấy nữa .