Một tháng trước.
"Nhị tiểu thư, đại tiểu thư cô ấy......
đã qua đời."
Hai mươi giờ trước, Trì Ngộ ở nước ngoài nhận được điện thoại của quản gia Trần.
Trì Ngộ đang thức đêm làm việc trên máy tính, lúc đầu không hiểu quản gia Trần đang nói gì, im lặng hồi lâu.
Quản gia Trần không nghe Trì Ngộ trả lời, nên hỏi: "Nhị tiểu thư?"
Lúc này Trì Ngộ mới chậm chạp đứng dậy khỏi ghế: "Ông nói gì?"
Micro bên kia truyền ra tiếng thở dài.
"Nhị tiểu thư, nén bi thương."
Khi Trì Ngộ vừa nhận được cuộc gọi này, trong đầu chỉ hiện ra bốn chữ —— không thể hiểu được.
Hôm qua chị cô vẫn đúng giờ gọi video cho cô, nói gần đây chị ấy hơi nóng tính vì đau răng.
Bảo cô một mình bên ngoài nhớ chú ý đến sức khoẻ của mình nhiều hơn.
Trì Ngộ vừa làm việc vừa hờn dỗi với chị: "Có phải chị già rồi không vậy? Còn chưa tới bốn mươi mà đã bắt đầu chế độ càm ràm rồi."
"Chị chỉ có một đứa em gái, không càm ràm em thì nói ai chứ?"
Trong video Trì Lý uống một ngụm cà phê, cười nói: "Em còn cố tình chạy xa như vậy, bây giờ muốn tìm em lải nhải còn phải nhờ đến video call đây."
"Chị có thể bớt nhớ em lại được mà.
Được rồi, em không có thời gian dông dài với chị, bên em còn một đống việc này.
Chờ em làm xong rồi sẽ nói tiếp với chị."
Quả thật Trì Ngộ rất bận, quỹ đạo mới phức tạp hơn cô nghĩ rất nhiều, mấy người mới trong dự án còn thích tự mình đưa ý kiến, nghĩ gì nói đó, sau khi bị Trì Ngộ mặt lạnh giáo huấn vẫn không biết thay đổi.
Mà chị gái gọi tới cũng không đúng lúc, khi ấy cô đang tìm kiếm các chương trình trả phí trên internet thì video của chị cô xuất hiện.
Lại còn nói tới đề tài không chút bổ ích nào như vậy......
Trì Ngộ cúp máy rất dứt khoát, lúc ấy cô cũng không có cảm giác gì, hai chị em các cô từ nhỏ đến lớn luôn ồn ào như vậy, nhưng tình cảm giữa hai người thật sự rất tốt.
Không ngờ đây lại là lần nói chuyện cuối cùng với chị ấy.
Chị hai đã qua đời?
Trì Ngộ cầm điện thoại trong tay, đứng trong phòng một lúc lâu mới gọi lại.
"Nguyên nhân chết?"
Quản gia Trần nói: "Tạm thời, còn chưa biết......"
Trì Ngộ giận run người, trầm giọng hỏi: "Còn không đi điều tra."
Hẳn là quản gia Trần bị lửa giận của cô làm choáng váng, vội vàng đáp lại: "Vâng!"
Không kịp thu xếp bất cứ thứ gì, Trì Ngộ chỉ nhét hộ chiếu cùng một số vật tuỳ thân vào ba lô, trên đường đi mua vé chuyến bay gần nhất, vội vã trở về.
Trước khi máy bay cất cánh, Trì Ngộ nhận được điện thoại của Nhiễm Cấm.
"Tiểu Ngộ, nén bi thương."
Nghe được âm thanh quen thuộc của Nhiễm Cấm, rốt cuộc Trì Ngộ cũng không nhịn được, cô biết chị gái mình đã thật sự không còn nữa.
Lồng ngực đau đớn dữ dội, cô nắm chặt di động, cúi đầu, nước mắt liên tục rơi, lặng lẽ.
Mất một lúc lâu Trì Ngộ mới vất vả điều chỉnh được cảm xúc của mình, bình tĩnh nói:
"Chị Nhiễm, bảo trọng.
Em đã lên máy bay, sẽ quay về nhanh thôi."
"Bây giờ em phải về à?" Câu hỏi của Nhiễm Cấm vượt ra ngoài dự kiến của Trì Ngộ.
"Đương nhiên em phải về rồi, cùng chị đưa tiễn chị hai đoạn đường cuối cùng."
Bên kia im lặng trong chốc lát, nói: "Em gửi thông tin chuyến bay cho chị, chị đi đón em."
Khi đó Trì Ngộ chưa biết chị gái và Nhiễm Cấm đã chia tay, nói chuyện rất hiển nhiên: "Không cần đâu, trong nhà chắc còn nhiều việc cần phải có chị quyết định, lúc em về cũng khuya, có thể tự mình đi được."
Nhiễm Cấm kiên trì muốn tới đón cô, Trì Ngộ đành phải báo cho nàng.
Khi nhận được thông tin chuyến bay của Trì Ngộ, Nhiễm Cấm đã liên tục 26 tiếng không ngủ.
Sự việc Trì Lý đột ngột qua đời đã được lan truyền.
Cuộc chiến giành quyền khai thác ở khu Mặt Trăng đang tiến vào giai đoạn quyết liệt nhất, toàn bộ Tập đoàn Trì thị đang chuẩn bị hết sức khẩn trương, ai ngờ đầu tàu lại đột nhiên đứt gãy vào ngay lúc này.
Trì Lý đã chết, nhưng cuộc chiến giành quyền khai thác ở khu vực Mặt Trăng vẫn chưa thể dừng lại.
Đây là hạng mục quan trọng nhất trong 5 năm tới của Tập đoàn Trì thị, họ đã chuẩn bị cho việc này trong nhiều năm và rất muốn giành được nó.
Hiện giờ chỉ còn kém một bước, nếu như tuyến đầu rối loạn, chỉ có thể nói là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Trì Lý không còn nữa, bên trong Trì thị ít nhiều gì sẽ có người hoảng sợ, sợ rằng đây là thủ đoạn của đối thủ cạnh tranh, vì tranh đoạt khối bánh lớn này mà không ngần ngại ra tay giết người.
Hiện tại chưa rõ nguyên nhân cái chết của Trì Lý, Trì gia tựa hồ cũng không muốn công bố thông tin ra bên ngoài.
Kết quả là, suy đoán và sợ hãi của mọi người lại tăng thêm.
Ngay khi Trì thị sắp rơi vào hỗn loạn, Chủ tịch mới Nhiễm Cấm chủ trì cuộc họp Hội đồng quản trị, đưa ra mấy quyết định quan trọng vô cùng đơn giản và gọn gàng.
Quyết đoán chi ngân sách, triển khai nhân lực và đấu thầu quỹ đạo Mặt trăng.
Cũng chính thông qua hội đồng quản trị lần này, mọi người mới hiểu được Tập đoàn Trì thị đã thay tên đổi họ.
Trì Lý đã chết, người phụ nữ họ "Nhiễm" này, người được một tay chị bồi dưỡng, đã trở thành người đứng đầu Trì thị.
Trong việc mua sắm tuyến đường an toàn lẽ ra phải hết sức thận trọng thì Nhiễm Cấm lại không tiếc bỏ ra một số tiền lớn, mua ba tuyến đường có giá cao nhất, cũng là tuyến đường nhanh và thuận tiện nhất, mua một lần mười năm.
Mười năm này chính là mười năm hoàng kim để khai phá Mặt trăng, ai có thể đứng vững trên Mặt trăng trong mười năm nữa thì tiếng nói sẽ rất có trọng lượng trong tương lai.
Việc này ai cũng biết, nhưng biết là một chuyện, có quyết đoán xuống tay làm được không lại là chuyện khác.
Dù sao thì giá hàng năm của mỗi tuyến đường an toàn phải dùng cả hai bàn tay để tính.
Có vô số đối thủ cạnh tranh, chỉ có chiếm được một con đường riêng thì mới có thể có lợi thế trong cuộc chiến giành quyền khai thác và vươn lên dẫn đầu.
Tuyến đường chính là niềm tin, là vũ khí tối thượng để chiếm lĩnh thị trường.
Mọi người đều hiểu đạo lý này, nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu không thể nắm giữ quyền khai thác trong tay?
Trì thị có thể bán lại tuyến đường để đầu cơ, nhưng quỹ đạo Mặt trăng lại bán đấu giá theo từng năm, qua một ngày thì giá sẽ giảm một phần, đến lúc bị mất giá thì dù cho có bán rẻ cũng khó tìm được người mua.
Tuy rằng có ba con đường nhanh và tiện lợi nhất để đi vào quỹ đạo Mặt trăng, nhưng nếu đi đường vòng một chút cũng không phải không được.
Phải chứng kiến thảm trạng người khác đi đường vòng, trong khi Trì thị nắm giữ tuyến đường trọng yếu lại không thu được gì thì sẽ như thế nào?
Nếu không giành được quyền khai thác Mặt trăng, ba tuyến đường lớn không tìm được ngôi nhà tiếp theo, bị đập nát trong tay, chỉ sợ Trì thị sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.
Đối mặt nghi ngờ, Nhiễm Cấm chỉ nói một câu:
"Mọi người không cần do dự vì bất cứ chuyện gì, chỉ cần đi theo tôi, nghe theo quyết định của tôi."
Lúc trước Trì Lý còn tại vị cũng không thể quyết đoán đến vậy, không ngờ vị vua mới vừa lên đài liền không hề do dự mà ra quyết định, hơn nữa, những người từng trung thành với Trì Lý chỉ trong nháy mắt đã đứng về phía vị vua mới này.
Quyết định được thực hiện ngay lập tức.
Từ trên xuống dưới toàn bộ Trì thị, mấy chục ngàn người đều kinh hãi.
Vào ngày thứ hai sau khi người đứng đầu đế quốc Trì thị tử vong, Nhiễm Cấm liền đẩy Trì thị đến sát mép vực, đồng thời cũng treo bản thân mình lên.
Chỉ cần một sơ suất nhỏ, sẽ bị vạn tiễn xuyên tâm*.
(*Vạn tiễn xuyên tâm: ngàn mũi tên xuyên vào tim)
Có người cảm thấy Nhiễm Cấm vô cùng quyết đoán, cũng có người cho rằng nàng quá liều lĩnh.
Nhưng không ai có thể phủ nhận sự can đảm của nàng.
Có người phản đối cũng có người khen ngợi, trong thời đại thông tin được truyền bá ở tốc độ cực cao này, quyết định của Nhiễm Cấm nhanh chóng được đưa lên hot search, gây náo động toàn bộ ngành công nghiệp năng lượng.
【 Ặc, một lần mua tới ba đường? Đây có phải là muốn độc quyền không? 】
【 Trì thị thật là giàu nha.
】
【 Dù sao thì cũng chẳng phải tiền của mình, ra tay thật hào phóng, không đau lòng chút nào.
】
【 Hành động liều mạng như vậy, không sợ bị triệt hết đường, đến nội y cũng không còn sao?】
"Bang."
Chặn âm thanh nghi ngờ bên ngoài cửa,