Chương 27: luyện khí kỳ
mấy ngày nay hắn đều điên cuồng tu luyện, có chút thành quả trước đó làm bản thân hắn cảm thấy tự tin hơn nhiều.
trước đó tuy nói hắn đã nắm bắt được vài tia khí, nhưng đó chỉ là cảm giác kiến bò khắp cơ thể như tiểu bạch nói mà thôi.
cụ thể khí hình thù như thế nào hắn còn không hình dung ra được, điều động khí ra sao hắn cũng không rõ.
hiện tại chỉ có thể dùng theo bản năng tự nhiên và tập luyện để cố gắng dẫn khí về phế. mộ khi đã có thành tựu nhất định liền có thể nắm chặt khí trong tay, từ đó tốc độ cũng tăng lên đáng kể.
tính đến bây giờ thì đã sang ngày thứ ba trần lâm bắt đầu tu luyện, thông qua hai ngày trước thì hiện tại khí cũng bắt đầu thông theo hắn thổ nạp mà chạy khắp cơ thể, cảm giác này thực không hề dễ chịu tý nào.
từng dòng khí theo nhịp hít thở của hắn mà đi vào cơ thể, theo thời gian lượng khí tích tụ ngày càng nhiều, điên cuồng chạy dọc phá phách khắp cơ thể, bản thân hắn từ khó chịu chuyển sang thống khổ.
trán hắn nhăn lên, cơ mặt co giật liên tục, mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt.
theo hồng bàng hỗn pháp thì tu luyện bước đầu tiên cũng là thiên một thoát phàm, thiên một chia làm hai kỳ theo thứ tự là luyện khí kỳ và trúc cơ kỳ.
hiện tại trần lâm đang cố gắng đạt tới luyện khí kỳ.
luyện khí kỳ cũng chính là phương pháp đả tọa thổ nạp hắn đang thực hiện, mục đích cuối cùng cũng là đả thông các đường kinh mạch.
trong cơ thể của mỗi người vốn đều có các đường kinh mạch, chỉ có điều nó vốn bít kín ngăn cách với tự nhiên, nhiệm vụ của hắn là phải đả thông được nó, đả thông càng nhiều thì luyện khí càng viên mãn, thành tựu sau này càng cao.
hiện tại cơ thể hắn chưa có đường kinh mạch nào được mở ra cả, bởi vậy khí vào cơ thể hắn không có đường thoát ra mới điên cuồng chạy loạn.
từng dòng khí theo tốc độ rất nhanh va chạm vào từng tế bào mạch máu của hắn.
nếu nhìn từ bên ngoài có thể thấy được, cả cơ thể của trần lâm là một mảng hồng đỏ.
theo các dòng khí tàn phá cơ thể từng mạch máu bị vỡ ra, trần lâm không có cách nào điều khiển được.
chỉ khi điều khiển khí này đi theo đường kinh mạch nhất định, rồi dồn ép đường kinh mạch đó khiến nó mở ra, đẩy toàn bộ dòng khí này ra bên ngoài thì mới gọi là thành công.
có điều đó chỉ là lý thuyết, hiện tại hắn còn chưa xác định được chính xác vị trí kinh mạch nào, ngoài ra các dòng khí kia cũng không chịu sự điều khiển của hắn, điều này làm hắn cảm giác có phần bất lực.
tuy vậy điều này vẫn không làm lung lay ý chí của trần lâm, trần lâm nhớ lại trước đây hắn có đọc qua một vài sách cũng nói về kinh mạch, tuy lúc đó hắn không để tâm lắm nhưng cũng phần nào nhớ được nội dung bên trong.
phế dần, đại mão, vị thìn cung.
tỳ tỵ, tâm ngọ, tiểu mùi trung. — quảng cáo —
thân bàng, dậu thận, tâm bào tuất.
hợi tam, tý đảm, sửu can thông.
có nghĩa kinh mạch hoạt động theo thời gian nhất định ứng với giờ hoạt động của tạng phủ.
nếu muốn dể dàng đạt hiệu quả nhất vậy chả phải là cần thực hiện theo đúng thời gian trên.
trần lâm cau mày thầm nghĩ
mười hai đường chính kinh tượng trưng cho mười hai tầng của luyện khí kỳ.
tạng và phủ đại diện âm dương giống như ngày và đêm.
vậy phế mà tiểu bạch nói cần dẫn khí vào chỉ là một trong số chúng, phế và tỳ thuộc tạng ,đại biểu âm hay nói đúng hơn là thái âm, nếu như vậy.
ánh mắt trần lâm lóe sáng như đã tìm ra được điểm mấu chốt, nếu như hắn suy đoán đúng vậy trong đêm nay vào giờ dần, hắn cần thực hiện thổ nạp lại lần nữa.
trước đây hắn chỉ tu luyện vào ban ngày nên không đạt được kết quả như ý, chuyện này làm hắn khó chịu không thôi, nếu không có gì sai sót vậy qua ngày mai là hắn có thể đả thông được kinh mạch đầu tiên này rồi.
suy nghĩ thông suốt cũng làm hắn thỏa mái hơn, hắn quyết định thả lòng bản thân nghỉ ngơi chờ tới giờ dần.
rất nhanh thời gian cũng tới, sau khi nghỉ ngơi trò chuyện với tiểu bạch rồi đi ngủ sớm bây giờ khí huyết trần lâm rất xung mãn.
tối qua ăn uống no nên nên bây giờ tiểu bạch vẫn đang còn ngủ say, bên kia con heo trắng nhỏ hai mắt nhắm nghiền bốn chân cứ giơ thẳng lên trời, trông dáng vẻ rất buồn cười.
có vẻ trần lâm đã khá quen với cảnh này nên cũng chỉ cười nhẹ rồi không quan tân đến nó, bản thân còn chuẩn bị thổ nạp.
sắc trời bây giờ vẫn còn rất tối, ánh trăng không còn nhưng vẫn lờ mờ thấy được không gian xung quanh.
để chắc chắn không xảy ra sai lầm trần lâm một lần nữa cố nhớ lại những gì đã đọc trước đây.
nếu hắn không nhầm thì ngoài thời gian không sai biệt ra còn cần tuân theo biểu lý tương phối, hay nói đúng hơn là âm dương tương phối.
có nghĩa là liên kết của tạng và phủ lại với nhau, khi đó mới đạt được hiệu quả tốt nhất.
kinh mạch phân âm dương, phân bố ở tứ chi cho nên đường khí đi qua gọi là thủ kinh, hắn cần đưa khí qua thủ kinh đẩy ra tứ chi khai thông một đường kinh mạch, vậy là coi như hoàn thành.
tuy nhiên nói thì dễ làm lại là một chuyện khác.
bắt đầu từ phế hay đúng hơn là thủ thái âm phế kinh. — quảng cáo —
đầu tiên từ trung tiêu trung quản hướng xuống đại trường có một đường lạc nối, rồi lại từ đại trường đi trở lại một đường nông ngoài đi lên trên cổ trung tiêu, ven theo cổ trung tiêu xuyên lên quan cơ hoành cách, vào phế tạng, lại từ phế tạng lên đến cạnh hầu, lại đi ngang ra đến