Chương 28: ra khỏi đại lâm
xuyên qua khu vực đại lâm rộng lớn lúc này đã là mấy ngày sau.
bên trong thoáng trông thấy được hai bóng đang nhỏ, hai bóng dáng này tốc độ rất nhanh một trước một sau lao như bay tới phía trước, thỉnh thoảng còn có những thanh âm trò chuyện, cười đùa thậm chí còn cả tiếng mắng chửi nhau truyền tới.
vô lượng thần tôn.
hai bóng dáng này chính là trần lâm và tiểu bạch.
mất mấy ngày liền di chuyển bọn hắn cũng rời bước đầu rời địa phương kia để đi tới tòa thành gần nhất.
tiểu bạch vốn không có ý định rời đi, sống ở khu vực kia như vậy với nó cũng rất thỏa mái, nhưng vì lời dụ hoặc đồ ăn ngon qua miệng trần lâm nó mới quyết định rời khỏi.
chỉ có điều trần lâm lại không cho là vậy, tuy thời gian qua rất yên ổn, hắn có thể ở nơi đó tu luyện lâu thêm nhưng dù sao hắn vẫn là con người, mười ngày nữa tháng hắn có thể thích nghi nếu sống lâu hơn nữa hắn vẫn rất không tình nguyện.
mấy ngày trước hắn thông qua luyện khí kỳ tâng một đả động tới tiểu bạch, sau đó hai người bọn hắn cũng sửa soạn rời đi luôn. tiện thể trên đường hắn cũng tìm một con sông tắm rửa rủ bỏ tạp chất trên người.
bây giờ hắn cũng đã thay một bộ trang phục mới, không còn dáng vẻ bẩn thỉu rách nát trước đây nữa, nhìn thế nào cũng trông giống một thư sinh, thậm chí nếu so sánh thì có phần khí chất hơn nhiều.
với lại vết thương cũng phần nào được lành lại, cũng không ảnh hưởng tới hoạt động của hắn.
ngoài ra khi tầng một luyện khí của hắn ổn định cũng đã thử vài lần đánh thử vào tầng hai, may mắn là hắn cũng vừa thành công vào hôm qua đây.
hiện tại khí lực của trần lâm khá lớn từng cử động giơ tay nhấc chân đều hết sức nhẹ nhàng.
tốc độ của trần lâm hiện tại rất nhanh nếu so với trước đây thì quả là một trời một vực, trước đây chỉ là một thư sinh yếu đuối thì bây giờ đã có thể coi là một tu luyện giả được rồi.
nếu để so sánh thì hiện tại hắn không kém gì nhiều so với một người trưởng thành, đừng nghĩ vậy là ít, người trưởng thành có thể dễ dàng di chuyển một tạ có thừa, còn thư sinh mới mười lăm tuổi như hắn liền xin lỗi rồi di chuyển nữa bình còn phải rất chật vật.
khí lực xung mãn bên trong làm cho hắn cảm thấy mới mẻ phấn khích, tay chân còn múa loạn xạ cả lên nào còn thấy dáng vẻ trầm ổn vốn có của hắn.
có điều là chưa vui vẻ được bao lâu liền chịu đả kích từ tiểu bạch, tuy có phần hụt hẫng nhưng hắn vẫn thích thú với cảm giác mới mẻ này.
mới chỉ là tầng luyện khí thứ hai đã có khí lực như vậy, liền không biết chờ đợi các tầng phía sau sẽ như thế nào.
— quảng cáo —
trước mắt đây là vấn đề của sau này, hiện tại vẫn là rời khỏi đại lâm trước rồi tính. với tốc độ này theo trần lâm dự đoán trong hôm nay là có thể rời khỏi nơi này rồi.
tốc độ của trần lâm đã nhanh nhưng so với tiểu bạch cũng không thể bằng được, dù hắn đã cố hết sức nhưng trông dáng vẻ của tiểu bạch vẫn như đang dạo chơi, không hiểu với dáng vẻ nhỏ bé như chú heo con còn cơ thể lại có phần mập mạp nhưng tốc độ nhanh được như thế.
lúc đầu trần lâm còn muốn tranh đua một hồi nhưng thua thiệt đều là phần hắn nên hắn liền mặc kệ, tiểu bạch chạy trước vẫn là dừng lại chờ hắn đuổi theo.
ngươi muốn so vậy ngươi cứ việc, ta đều không hứng thú cùng với một con heo so cao thấp.
di chuyển thêm mồi hồi nữa trần lâm và tiểu bạch liền thấy được không gian thoáng đãng phía trước, lực chân cũng có phần nhanh hơn, rất nhanh đã tới được nơi kia.
bên ngày cũng không phải là bên ngoài đại lâm gì mà chỉ là một con đường nhỏ, hai bên thoáng đảng nên ánh sáng rất dư thừa.
"trần lâm thế nào." tiểu bạch một bên dò hỏi.
ngó nghiêng nhìn ngắm một hồi trần lầm mới xác định được là tại bản thân đi sai đường , nếu không liền không tốn nhiều thời gian đến vậy, mà sai lầm không đáng có này cũng phần nhiều do con heo kia gây nên, nó luôn là tên chạy đầu tiên dẫn đường cũng chỉ có thể quy chụp cho nó.
"không có việc gì."
trần lâm không muốn so đo với tiểu bạch, hơi trầm ngâm rồi chỉ tay về một hướng. "liền theo hướng này, đi thẳng là có thể trở ra rồi."
"vậy hiện tại có muốn so." tiểu bạch nháy mắt.
"so em gái ngươi." trần lâm đáp lại.
"yên tâm ta chấp ngươi năm phân." tiểu bạch trượng nghĩa nói.
cút.
phải nói có lộ tuyến cụ thể di chuyển vẫn dễ dàng hơn nhiều, so với trước đó chạy đông chạy tây làm tốn quá nhiều thời gian.
nếu không có gì sai biệt cuối con đường này sẽ có một thường trạm dựng lên ở đó.
điều này hắn chỉ suy đoán mà thôi, thường trạm thì xác định con đường nào cũng sẽ có rồi, vấn đề là con đường này hắn cũng không quá quen thuộc, nữa tháng trước hắn có tới thạch hà thành khảo thí lúc đó hình như không phải con đường này đi.
vậy ở đây chỉ có thể là một con đường khác. — quảng cáo —
ta đã lệch đi rất nhiều so với lộ tuyến ban đầu.
trần lâm suy tư, như vậy lẽ não phía trước là một tòa thành khác.
việt thường quận hắn không rõ ràng tình trạng lắm, chỉ biết được một vài tòa thành mà quen thuộc nhất chỉ có thạch hà thành.
nếu nguyện ý hắn vẫn muốn đi tới một tòa thành quen thuộc với mình hơn.
"ngươi xác định con đường này." một bên tiểu bạch thấy hắn có vẻ suy tư bèn lên tiếng.
"không rõ ràng lắm, tám chín phần thì đây đã là con đường mới rồi, ta không có cảm giác quen thuộc."
trần lâm nói. "trước mắt chỉ có thể tiếp tục đi tới, nếu như ta đoán không sai thì cũng không còn xa nữa."
"ngươi chưa từng đi qua đây." tiểu bạch ngạc nhiên.
"có dấu chân ngựa và vết bánh xe, lúc nãy ta còn thấy một vài chỗ để lại