An Tĩnh tới phòng giáo vụ nhận học bạ của mình thì gặp chủ nhiệm 11A2, không ngờ lại Lưu Chung.
Khi có người bước chân vào, Lưu Chung vẫn không ngẩng đầu lên, giọng nghiêm túc.
"Em là học sinh muốn chuyển vào A2 sao? Em nhắm vào học lớp này có nổi không?"
An Tĩnh mặt đầy hắc tuyến, nhưng vẫn đặt cuốn học bạn của mình trước mặt Lưu Chung, giới thiệu.
"Báo cáo giáo viên, em là An Tĩnh, đã từng học A7.
Nay làm đơn xin chuyển đến A2 tiếp tục học tập.
"
Lưu Chung nghe được hai chữ "An Tĩnh " liền vội buông công vụ xuống, vội vàng ngẩng đầu lên.
"Em hả An Tĩnh? Em ngồi đi!"
An Tĩnh vâng lời ngồi xuống đối diện, cười cười đùa giỡn.
"Em tưởng là thầy không hoan nghênh em tới lớp của thầy sao? Hay là em về A7 lại nha?"
Lưu Chung xoắn xuýt lên, không chú ý hình tượng mà giành lấy học bạ của An Tĩnh, không thì cô nhóc này lấy lại mất.
" Em đã chuyển vào lớp của tôi thì cái này là của tôi! Em cũng là học sinh của tôi! Không được trốn tránh!"
An Tĩnh không khỏi bật cười, không ngờ Lưu Chung nổi tiếng là nghiêm khắc mà bây giờ lại chả khác gì lão ngoan đồng.
" Được rồi, được rồi.
Cái đó là của thầy! Vậy bây giờ em muốn tới lớp được chưa?"
Lưu Chung cầm một chồng bài tập dày cộm, đưa cái xách của mình cho An Tĩnh.
"Em cầm giúp thầy cái cặp thầy với.
Thầy ôm đống bài tập này nữa."
"Vâng."
…
Hành lang ở các lớp chọn yên tĩnh đến lạ thường, yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng lật sách, tiếng sột soạt bút ma sát trên giấy hay là tiếng tẩy xóa.
Khi Lưu Chung bước chân vào bục giảng, đặt một đống đề xuống, sửa lại gọng kính.
"Các em chú ý! Hôm nay thầy muốn thông báo cho các em một chuyện."
Học sinh ở dưới lớp đang làm đề, hơi mịt mờ nhìn lên thầy giáo viên chủ nhiệm của mình thông báo.
"Có chuyện gì vậy thầy?"
Lưu Chung hướng mặt ra cửa sổ, gọi ai đó bước vào.
"Em, vào đi!"
An Tĩnh bước vào trước sự ngỡ ngàng của mọi người, cô khẽ mỉm cười chào mọi người.
"Chào mọi người, mình là An Tĩnh.
Hân hạnh gặp được mọi người.
"
Cả lớp đều náo loạn lên, thậm chí không quan tâm đến Lưu Chung ở đó mà nhao nhao lên.
"Cậu là An Tĩnh A7 trước đó phải không?"
" Cậu hỏi thừa quá! Chính chủ đó!"
" Cậu ấy vào lớp mình là có thể thoát cảnh A1 chèn ép rồi!"
" Đúng vậy.
Nhất định sẽ như vậy!"
Lưu Chung nghiêm mặt, tay đập mạnh xuống bàn.
"Cái gì mà nhao nhao lên làm gì? Trật tự cho tôi!"
Một học sinh biết hôm nay Lưu Chung đang vui nên mập gan hỏi thầy giáo mình.
"Thưa thầy, vậy là An Tĩnh chính thức vào học lớp mình luôn hả thầy?"
Lưu Chung lấy sổ giáo viên ra, thêm tên An Tĩnh vào sổ của mình.
"Ừ."
Gặp mặt cũng gặp rồi, chào hỏi cũng chào hỏi rồi thì cũng để cho cô về chỗ chứ, không lẽ đứng vậy trời.
An Tĩnh thầm buồn bực, nhưng vẫn cố gắng cười thân thiện chuyên nghiệp.
Lưu Chung ngẩng đầu lên nhìn về phía lớp mình, rồi nhìn An Tĩnh.
"An Tĩnh em ngồi tạm vào chỗ nào đó trước đi! Thứ 2 thầy sẽ xếp chỗ cho em!"
Nghe lời của Lưu Chung vừa dứt, cả lớp ai nấy đều nhao nhao.
Ai cũng biết được kỳ tích mà An Tĩnh đã mang đến cho A7, việc khiến Tô Nguyệt và Lục Ngạn lọt vào danh sách 30 học sinh đứng đầu trường.
Đã vậy còn vị thứ An toàn nữa chứ!
Phải biết rằng cả lớp A2 này cũng chỉ lọt vào danh sách hai người thôi, nhưng do may mắn nên mới trụ được mấy vị trí cuối cùng.
"An Tĩnh, cậu ngồi chỗ này đi!"
"Không được, An Tĩnh cậu ngồi với mình đi."
" Cậu đã học tốt rồi thì nhường cậu ấy cho bọn tôi chứ."
An Tĩnh không biết nên làm sao nữa, nếu như ngồi với người này thì mất lòng người kia, còn ngồi với người kia thì mất lòng với người nọ.
Thật mệt não quá đi!
Lưu Chung ngồi xem sổ ghi chép không khỏi nhức đầu với cái bọn lao nhao ở dưới.
Bực bội quát lên.
"Ầm ỹ cái gì vậy? Coi tôi ở đây như nhà hoang chết chủ sao?An Tĩnh, em về ngồi chỗ với lớp trưởng đi."
Nghe vậy, An Tĩnh không khỏi mù mịt.
Ai là lớp trưởng của lớp này nhỉ?
Nhìn An Tĩnh ngơ ngác đứng trên bảng đến rồi nhìn về phía họ, họ vỡ lẽ ra là bạn học này không biết lớp trưởng lớp này là ai.
Lớp trưởng A2 là Lưu Thương đứng dậy, chỉnh chỉnh gọng kính của mình.
" Lớp trưởng A2 là tôi.
"
An Tĩnh hơi xấu hổ, gật đầu bước chân nhanh chóng đi đến chỗ Lưu Thương.
Cậu bạn lớp trưởng Lưu Thương này khá là Lương Vũ, lúc nào cũng giữ bộ mặt than đen dọa người, đứng dậy.
" Cậu muốn ngồi trong hay là ngoài?"
An Tĩnh bị cận thị nhẹ nên quyết định ngồi ở bên ngoài để dễ quan sát, dù sao chỗ này cũng thuộc dãy xa bảng đen mà.
"Cậu có thể ngồi phía trong được không?"
Nhận được đáp án của An Tĩnh, Lưu Thương gật đầu, nhanh chóng thu dọn đồ mình để An Tĩnh ngồi.
Thấy mọi chuyện đã giải quyết xong