“Đồ tiện nhân!” Tiếng cái tát của mẹ Dịch rất vang, làm Bạch Liên choáng váng ôm mặt ở một bên.
Chẳng mấy chốc, nước mắt lại trào ra, cô ta nghẹn ngào gọi: “Mẹ…”
“Ai là mẹ cô? Ai chấp nhận cô? Cô nghĩ cô câu được tâm con trai tôi là có thể làm con dâu nhà họ Dịch sao? Đừng có mơ! Cô không xứng thay thế vị trí của Tâm Dao.” Nghĩ tới lúc trước mình còn cảm thấy cô ta tốt, mẹ Dịch cảm thấy thật kinh tởm.
Hóa ra, hóa ra là cô ta làm con dâu bà ấm ức rời đi, phá hoại cái hạnh phúc của con trai bà.
“Mẹ! Ba!” Dịch Thành hơi lớn tiếng một chút, đứng chắn trước mắt cô ta.
Lúc này, hắn nhận ngay một cú đấm của cha Dịch, ngã lăn ra sàn.
“Ai là ba cậu? Tôi không sinh ra đứa nghịch tử như cậu!” Ba Dịch lên tiếng.
“Hoặc là cậu lập tức bỏ cô ta, hoặc là đừng nhìn mặt tôi nữa! Nhà họ Dịch không có đứa con như cậu.”
“Còn cô, cô muốn bao nhiêu tiền mới chịu biến đi hả?” Mẹ Dịch lấy ra một sấp tiền, quăng lên người Bạch Liên.
Cô ta càng khóc dữ hơn, mếu máo nói: “Con… con không cần tiền… con chỉ yêu Dịch Thành…”
“Mẹ! Mẹ hơi quá đáng rồi đó!” Dịch Thành nhớ rõ, kiếp trước ba mẹ hắn cũng từng làm thế để ép hắn.
Nhưng kết quả thì sao? Hắn vẫn cãi lời cha mẹ để ly hôn với Tâm Dao.
“Cậu chọn con ả đó?” Ba Dịch đỡ mẹ Dịch đang khóc lóc không thôi đứng vững.
Đôi mắt ông trở nên vô cùng cương nghị, lạnh lùng buông lại một câu: “Vậy chúng tôi từ nay từ mặt cậu.
Chúng tôi không còn đứa con như cậu nữa!” Nói xong, ba Dịch liền đỡ mẹ Dịch rời đi.
Bạch Liên vẫn khóc, còn Dịch Thành bất lực đứng yên cho cô ta ôm.
“Ba mẹ cũng chỉ là giận dỗi mà thôi, sẽ không sao đâu.
Em đừng lo.
Ba mẹ sẽ sớm chấp nhận em.” Dịch Thành vỗ về.
Tuy đang ôm Bạch Liên trong lòng, thế nhưng trong một khoảnh khắc bất chợt khi ngẩng đầu lên và tầm mắt va vào phần trống trên ghế sofa bên cạnh, hắn lại nhìn thấy Tâm Dao.
Cô vừa ngồi ăn trái cây, vừa nhìn hắn mỉm cười.
Trong lòng Dịch Thành trĩu nặng, lại nhớ về thái độ cô dành cho hắn hôm nay.
Thờ ơ, lạnh nhạt, còn có một chút khinh thường và ghét bỏ.
Dường như những điều tốt đẹp cô từng dành cho hắn nay đã chuyển lên người khác mất rồi.
Mọi chuyện đương nhiên không chỉ kết thúc trong một đêm như vậy, bước đầu của những quả báo đã đến.
Ngày hôm sau Dịch Thành tới công ty mới biết được ba mẹ hắn đã thật sự không muốn nhìn mặt hắn nữa.
Cả hai đã rút toàn bộ cổ phần của mình trong công ty ra.
Một số cổ đông khó tính cũng đã rút cổ phần, sự thiếu hụt bên trogn Dịch thị đã trở nên trầm trọng thêm.
Một số nhân viên kì cựu, vốn quen biết tín nhiệm Dịch lão gia và Dịch lão phu nhân cũng xin nghỉ việc.
Chỉ qua một đêm mà Dịch thị đã phải đối mặt với sự khó khăn mới.
Mà Bạch Liên cũng không an ổn hơn là bao.
Lúc mới vào công ty cô ta bị bắt nạt đủ đường đã đành, sau được Dịch Thành bảo bọc chút ít nên tình trạng đó mới không còn nữa.
Vậy mà sáng hôm nay, ngay khi cô ta vừa bước chân vào công ty đã nhận được vô vàn những ánh mắt và những lời xì xào bàn tán.
Những người trước đây có thiện ý giúp đỡ cô ta, nay gặp cô ta lại tránh như tránh tà.
Mà những người từng có cơ hội tiếp xúc với Tâm Dao lại càng ghét cô ta hơn.
Chẳng mấy chốc, chỉ còn những kẻ nịnh bợ