Trong đầu Hạ Nhiên Y không ngừng nghĩ đến cái kết tiêu cực, thế giới xung quanh cô cứ đang ngỡ là một màu đen vây kín. Những suy nghĩ giải thoát bản thân đã bắt đầu xuất hiện kể từ khi Hạ Nhiên Y ngất xỉu nhập viện, cũng là lúc Giang Dụ Thần không tiếp tục hiện diện trước mặt cô.
Hạ Nhiên Y không khống chế được tâm trí và hành động của mình, trong cô luôn có cảm giác bức rức muốn phát điên lên bất cứ khi nào, cảm giác mệt mỏi đau đớn giằng xé khiến Hạ Nhiên Y dường như không thể tiếp tục chống cự.
Hạ Nhiên Y không hề biết bản thân đang mắc bệnh trầm cảm, những áp lực của việc học hành thi cử cố ép bản thân phải đậu đại học, thêm những đe dọa của Giang Dụ Thần khiến dây thần kinh của cô bị tổn thương do stress đè nén lâu ngày.
Trong căn phòng bệnh chỉ có mùi thuốc khử trùng, Hạ Nhiên Y như một cái xác không hồn ngồi trên giường bệnh nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bầu trời trong xanh đến mấy cũng trở nên u ám trong mắt cô.
Cánh cửa bỗng bật mở, tiếng chân giậm mạnh trên sàn nhà mang theo sự tức giận, Hạ Nhiên Y vừa xoay đầu nhìn đã lập tức ăn một cái tát từ Vương Tư Tuệ, cái đánh rõ ràng rất mạnh nhưng cô không hề cảm thấy đau.
Dáng vẻ Vương Tư Tuệ vô cùng giận dữ, bà nhìn Hạ Nhiên Y tức đến khóc, giọng nói đã cố kiềm bớt sự nóng giận vẫn lớn tiếng: "Nhiên Y, mẹ dạy con ra đường làm thế nào con lại có thai?"
Nhờ câu nói của Vương Tư Tuệ, Hạ Nhiên Y tỉnh táo hơn bao hết, cô kinh ngạc nhìn bà, vẫn chưa dám tin đây là sự thật.
Vương Tư Tuệ kích động bật khóc đánh Hạ Nhiên Y liên tục, miệng không ngừng trách mắng: "Nhiên Y, con có biết con chỉ mới mười bảy tuổi không, tại sao con có thể làm ra những chuyện thế này?!"
Sợ Vương Tư Tuệ khiến cho Hạ Nhiên Y càng sa sút tinh thần, Giang Dụ Minh vội đến kéo bà ra, ra sức khuyên ngăn trấn an: "Bình tĩnh lại, chuyện đâu còn có đó"
Hạ Nhiên Y bất giác đưa tay sờ bụng, một chút cảm giác cô cũng chẳng có. Khoảng thời gian vật vã vừa qua có lẽ vì đứa bé đã trách cô không bảo vệ nó tốt, khiến cho nó chưa kịp biết đến thế gian này đã phải rời khỏi.
Đỡ Vương Tư Tuệ đang khóc đến ngất lên ngất xuống đến ghế ngồi, Giang Dụ Minh quay lại chổ Hạ Nhiên Y nói cho cô biết mọi chuyện.
"Nhiên Y, mẹ với dượng vừa từ chỗ bác sĩ điều trị chính về, đứa bé trong bụng con đã không thể giữ vì sức khỏe của con quá yếu. Cha của đứa bé là ai, cậu ta có biết chuyện này chưa?"
Hạ Nhiên Y bật cười cay đắng trong