Phương Tiểu Nhu không nghĩ tới Cố Dịch An sẽ đến nơi này chờ cô, khi nhìn thấy cậu xác thực cô có một chút kinh hỉ, đôi mắt lập tức sáng lên.
Cô đã cố gắng khống chế chính mình mới có thể không biểu hiện gấp không chờ nổi như vậy.
Nhưng mà cô thấy ở sau Cố Dịch An còn có một người, hắn có vẻ không kiên nhẫn chờ đợi, vác vai đi ra "Sao hai người chậm thế, chờ muốn chết.
"
Người này còn không phải là Lưu Ninh sao.
Xem ra quan hệ của bọn họ thật đúng là không tồi, đi đâu cũng đi cùng nhau.
Phương Tiểu Nhu ngượng ngùng cười, "Hai anh đợi rất lâu sao?"
"Không có, mới vừa tới.
", Cố Dịch An cười cười phủ nhận lời của Lưu Ninh.
Bốn người đang nói chuyện, định cùng đi ăn cơm chiều, bỗng nhiên từ phía sau truyền đến một giọng nữ xa lạ.
Mạnh mẽ chen vào.
"Tiểu Nhu, mọi người đi ăn cơm chiều à?"
Bỗng nhiên bị người khác kêu thân mật như vậy Phương Tiểu Nhu hơi sửng sốt, có chút không quen, trừ bỏ Lâm Phàm ở trường học cô không có người bạn thân nào khác.
Vừa quay đầu lại liền gặp một gương mặt quen thuộc, nữ sinh kia rất tự nhiên đi tới, còn ôm lấy bả vai Phương Tiểu Nhu.
Thân mình cô đều cứng, đặc biệt mất tự nhiên.
Nữ sinh này bằng tuổi các cô, chính là cô cũng từng nói mấy câu với người này, căn bản là không thân.
Hiện tại loại hành vi thân mật này thực rõ ràng là có mục đích, đôi mắt Phương Tiểu Nhu nhìn về phía trước liền hiểu rõ, không cần nói liền biết nữ sinh này chắc chắn là muốn tiếp cận Cố Dịch An.
Trong lòng Phương Tiểu Nhu đã chết, cô không muốn bất luận kẻ nào tiếp cận cậu.
Đối mặt với nữ sinh nhiệt tình Phương Tiểu Nhu liền hơi xấu hổ cười cười, sau đó nhìn Lâm Phàm, Lâm Phàm lập tức liền hiểu ý tứ của cô.
Lâm Phàm cười hắc hắc, một phen ôm lấy bả vai nữ sinh , giả vờ nhiệt tình như người quen.
"Thẩm Hiểu Đường nè, sao cậu đến giờ mới đi vậy?"
Thẩm Hiểu Đường thẹn thùng cười.
Phương Tiểu Nhu vừa nhìn thì trong lòng liền càng hụt hẫng.
Thẩm Hiểu Đường còn nhích lại gần cô, đầu thò qua, hạ thấp giọng nói "Tiểu Nhu, nghe nói cậu là muội muội của Cố Dịch An ? Là hàng xóm của nhau?"
"Thật hâm mộ cậu nha, có thể gần gũi tiếp cận anh ấy như vậy.
Cái kia…… Tớ có thể đi ăn cơm chiều với các cậu được không?"
Này còn không phải là đang nói "Tớ có thể theo đuổi Cố Dịch An hay không" sao?
Hơn nữa dường như còn muốn cô hỗ trợ.
Phương Tiểu Nhu tiếp tục cười, nhìn người đang đi phía trước, "Thật ngại quá, cái này thật sự là không được.
Ca ca tớ không thích ăn cơm với người lạ.
"
Đặc biệt là nữ sinh xa lạ.
Cố Dịch An cũng nghe thấy ai đó nói "Ca ca", quay đầu lại nhìn cô, trong mắt cậu toàn là ý cười ôn nhu.
Hai tai Phương Tiểu Nhu bỗng dưng nóng lên.
Dù sao cậu vốn dĩ chính là Tiểu Mã ca ca của cô, nói ca ca cũng không có sai.
Thẩm Hiểu Đường chỉ lo nói chuyện với Phương Tiểu Nhu, căn bản là không có nhìn đến ánh mắt Cố Dịch An, tiếp tục năn nỉ nói "Tớ cũng không phải là người xa lạ mà, Tiểu Nhu cậu giúp tớ nói một câu thôi là được rồi?"
Lông mi Phương Tiểu Nhu buông xuống, trong lòng ghen tuông càng sâu, còn có chút bực bội.
Cô tuyệt đối không thể đem Tiểu Mã ca ca đẩy cho bất luận kẻ nào.
Phương Tiểu Nhu giả vờ cười, "Sao cậu lại muốn ăn cơm với ca ca tớ?"
Cô đã biết rõ còn cố hỏi, vấn đề này làm đối phương có chút ngượng ngùng, thẹn thùng gãi tóc.
"Mẹ anh ấy nói không cho anh ấy yêu đương.
"
Phương Tiểu Nhu gọn gàng dứt khoát xóa bỏ đi ý niệm của Thẩm Hiểu Đường.
Một câu nói làm cô ta xấu hổ mặt đều đỏ lên, lúc này Cố Dịch An thả chậm bước chân, quay lại nửa bước, nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Phương Tiểu Nhu.
Cậu cười nhạt cúi đầu liếc nhìn cô một cái, ngữ khí đều là sủng nịch.
"Đúng là tôi không thích ở cùng với người lạ.
"
Phương Tiểu Nhu bị cậu làm cho hoảng sợ, tim đập càng nhanh vài nhịp, ngẩng đầu nhìn cậu.
Bởi vì động tác của cậu, nháy mắt cô liền mặt đỏ tim đập, giống như mỗi nơi cậu chạm vào đều nóng lên.
Chỉ là ôm bả vai nhẹ nhàng một chút, cô bắt đầu cảm thấy nai con chạy loạn.
Cố Dịch An lạnh nhạt nhìn thoáng qua Thẩm Hiểu Đường, lại bổ sung một câu, "Mẹ tôi cũng không cho tôi yêu đương.
"
Sau khi nghe xong những lời này của cậu Phương Tiểu Nhu mặt càng đỏ.
Thẩm Hiểu Đường xấu hổ không biết nên nói gì, Cố Dịch An cũng không đợi cô ta nói chuyện, nói xong liền xoay người đi.
Đồng thời