Hạ Diệp Chi hơi nghiêng đầu, ánh mắt vô tội giọng điệu dứt khoát: “Em không đi.”
Hiếm khi thấy Mạc Đình Kiên ngẩn ra.
Hạ Diệp Chi vươn tay, tách bàn tay anh đang bóp cằm cô: “Anh không nên động một chút là bóp cằm người khác, đau lắm.”
Vẻ mặt bài xích của Hạ Diệp Chi thể hiện rõ ra như vậy, Mạc Đình Kiên nhìn cô chăm chú rồi hỏi: “Hạ Diệp Chi, em muốn như thế nào?”
“Em muốn viết kịch bản, gần đây đúng lúc em đang có linh cảm.” Hạ Diệp Chi đẩy anh ra muốn đứng dậy đi lên lầu.
Truyền thông công khai ảnh của cô nên mấy ngày nay cô đều không ra khỏi cửa rồi.
Cô cũng chẳng có cách nào để đến truyền thông Thịnh Hải làm việc.
Ngoại trừ chuyên tâm viết kịch bản, cô cũng không biết mình có thể làm được gì.
Mạc Đình Kiên trơ mắt nhìn Hạ Diệp Chi đi lên lầu, bàn tay đang buông xuôi bên người từ từ siết chặt.
Nhờ thủ đoạn của Mạc Đình Kiên, cho nên chuyện của Hạ Diệp Chi nhanh chóng lắng xuống.
Trong giới giải trí cũng có không ít những tin tức như vậy, rất dễ bị quên lãng khi không còn nóng.
Đây cũng là lý do tại sao nhiều ngôi sao nổi tiếng lại mua tin đầu, mua hot search.
Vụ việc làm cho Hạ Diệp Chi bất ngờ chính là Trần Tuấn Tú cũng đăng facebook giải thích chuyện ăn cơm cùng với cô.
Tùy tiện bịa ra một lý do nào đó để tự bào chữa, mọi thứ đều trở lại yên tĩnh.
Nhưng sự yên tĩnh đó lại thuộc về những cư dân mạng, còn cuộc sống hiện tại của Hạ Diệp Chi vẫn chưa suôn sẻ như vậy.
Sau khi vụ việc trải qua hơn một tuần, Thẩm Lệ hẹn Hạ Diệp Chi đi ra ngoài.
Lần trước vì chuyện hôn lễ mà Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên đã bắt đầu chiến tranh lạnh.
Mạc Đình Kiên thì bận rộn cả ngày không thấy mặt đâu, còn Hạ Diệp Chi cũng cả ngày cắm đầu viết kịch bản.
Mặc dù hai người ăn cơm dưới một mái nhà, ngủ trên cùng một chiếc giường, nhưng hầu như không hề trò chuyện với nhau.
Chỉ có điều, biết Hạ Diệp Chi muốn đi ra ngoài, Mạc Đình Kiên cũng sắp xếp tài xế và vệ sĩ đưa cô đi.
Hạ Diệp Chi không muốn như vậy, lập tức từ chối theo bản năng: “Không cần như vậy đâu, em cũng chỉ đi ăn cơm dạo phố với Tiểu Lệ mà thôi.”
Vừa dứt lời, cô có cảm giác sống lưng mình lạnh ngắt.
Hạ Diệp Chi ngừng một chút, sau đó sắc mặt vẫn như thường nhấc chân đi ra ngoài.
Chỉ có những vệ sĩ đáng thương, tất cả đều yên lặng đứng một bên giống như gà con, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Mạc Đình Kiên hít sâu một hơi: “Lúc nãy tôi nói như thế nào?”
Anh gần như rít qua khẽ răng nói từng câu từng chữ, những vệ sĩ nghe thấy vậy thì trong lòng run sợ, lập tức cùng nhau hô to: “Vâng.”
Sau đó cùng nhau chạy như bay, giống như có ma đuổi phía sau.
Hạ Diệp Chi mới đi ra ngoài biệt thự, đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân chỉnh tề vang lên phía sau.
Cô còn chưa quay đầu lại, thì một nhóm vệ sĩ đã đi tới trước mặt cô.
Một chiếc xe màu đen lái đến dừng trước mặt cô, lập tức có một vệ sĩ đi tới mở cửa xe giúp cô: “Mời mợ chủ lên xe.”
Ngoại trừ một vệ sĩ mở cửa xe, những vệ sĩ còn lại đều nhao nhao vây quanh cô, nhìn có vẻ giống như đang muốn mời cô lên xe, nhưng trên thực tế lại giống như sợ cô chạy mất.
Hạ Diệp Chi có chút dở khóc dở cười.
Thật đúng là ông chủ như thế nào thì vệ sĩ như thế đó mà.
Hoàn toàn không nói đạo lý giống như Mạc Đình Kiên.
“Được rồi, đều giải tán hết đi, tôi lên xe còn không được sao?” Hạ Diệp Chi nói xong thì cúi người leo lên xe.
Nhóm vệ sĩ: “…” Bọn họ cảm thấy hình như mợ chủ sớm đã nhìn thấu tất cả.
Lúc đầu Hạ Diệp Chi muốn cùng Thẩm Lệ đi dạo phố để giải sầu, kết quả Mạc Đình Kiên lại phái một nhóm nhiều vệ sĩ như vậy đi theo cô.
Cô đi tới đâu phía sau cũng có một nhóm người đi theo, cho dù cô muốn khiêm tốn một chút cũng không khiêm tốn được.
Lúc Thẩm Lệ nhìn thấy một nhóm vệ sĩ ở phía sau cô, cũng mở to mắt: “Cậu là thái hậu xuất cung sao? Tại sao phía sau lại có nhiều người đi theo như vậy?”
Hạ Diệp Chi xoay đầu nhìn về phía nhóm vệ sĩ.
Lúc những vệ sĩ chạm vào ánh mắt của Hạ Diệp Chi, đều vội vàng quay đầu nhìn về phía khác.
Hạ Diệp Chi thở dài: “Cái gì mà thái hậu xuất cung chứ, rõ ràng là Mạc Đình Kiên phát điên rồi.”
Với một nhóm vệ sĩ đi phía sau, Hạ