Tamlinh247.
me: Anh chồng khờ ( full) Tác giả: Tinh Quân
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình Lời ngỏ: Góp gạo đọc truyện chung: Chương 191: Kết cục sẽ như thế nào?
Lúc này ở trên sân khấu, Trần Hạo bị nghi ngờ thì không hề ngần ngại chút nào, cười nói: "Sao anh có thế xác định là anh đúng, còn tôi nhất định là sai được?"
Tê Tứ Vân chậm rãi lên sân khấu, cực kì tỏ vẻ, tự mình dùng châm mô tả Nhiệt Hoả Sơn trên người sinh viên bị bệnh phong thấp.
Sau một lúc châm cứu, cả người người sinh viên bị bệnh phong thấp liền nhẹ hẳn đi, cảm giác tốt hơn nhiều.
"Cám ơn anh! Bây giờ cả người tôi rất nhẹ nhàng, đau đớn ở khớp xương cũng đã giảm bớt hơn nửa!"
Tê Tử Vân nhẹ nhàng gật đầu, quay sang nhìn Trần Hạo: "Đây mới thật sự là Nhiệt Hoả Sơn!"
Trần Hạo cười một tiếng: "Nếu tôi nói Nhiệt Hoả Sơn của
anh là sai thì sao?”
Tê Tử Vân sau khi nghe thì cười ha ha: "Tôi sai ư? Thuật châm cứu đơn giản như Nhiệt Hoả Sơn, năm tuổi tôi đã biết rồi? Đây chỉ là liệu pháp châm cứu cơ sở nhất trong Trung y, anh lại dùng để lừa gạt những sinh viên này? Anh cảm thấy chúng tôi dễ bị lừa sao?"
Trần Hạo thản nhiên nói: "Anh tuyệt đối đừng lôi cái dốt ra để nói!" "Buồn cười? Không biết ai mới là kẻ dốt nát! Nhà họ Tê chúng tôi, bốn đời làm nghề y, ông nội tôi từng làm ngự y cho
chính phủ ở Thủ đô, bố tôi còn là giáo sư được mời làm việc trong bệnh viện Thủ đô, chuyên môn dạy người ta cách dùng châm, ông nội và bố tôi còn được đông đảo thánh thủ tôn sùng là châm vương! Tôi sẽ nói sai sao?"
Mặc dù đám sinh viên không biết sức nặng của hai chữ châm vương, nhưng ngự y chính phủ ở Thủ đô, giáo sư được mời làm việc trong bệnh viện Thủ đô, hai thân phận này đều vô cùng cao quý!
Tê Tử Vân có gia đình khủng bố cỡ nào vậy? Khó trách anh ta lại kiêu ngạo như thế!
Trần Hạo nói: "Chẳng lẽ bởi vì những điều này mà cách châm cứu của nhà họ Tê không hề sai ư?"
Tê Tử Vân sững sờ: "Trung y chú trọng lâm sàng, nhiều lời vô ích! So với việc tranh luận về vấn đề này, không bằng chúng ta thi đấu một lần? Ai hơn ai kém, ai đúng ai sai, nhìn vào đó sẽ biết!"
Trần Hạo buồn cười nói:
"Tôi cũng không có thời gian rỗi, dạy dỗ là chuyện của giáo viên, tôi chỉ đến nói toạ đàm thôi!"
"Anh sợ?”, Tê Tử Vân lạnh lùng nói.
"Sợ?", Trần Hạo cười nhạt một tiếng: "Tôi lười giúp nhà họ Tê của anh dạy con thôi!"
Tê Tử Vân tự tin nói: "Buồn cười, chỉ với chút bản lĩnh này của anh mà cũng xứng nói như vậy sao?"
Lúc này Vương Cực kêu gào phụ hoạ: "Không dám thi thì cứ nói là không dám, nói những thứ vô dụng kia làm gì? Nói nhiều còn không phải là sợ ư?"
Thi Huyền cũng cười lạnh: "Xem ra tôi phải trớ về nói một chút với ông cụ trong nhà mới được, chuyện gì đây chứ! Người nào cũng đều có thế khoác lớp
da Trung y giả thân giả quỷ ư?"
Đám sinh viên xung quanh cũng nhao nhao chất vấn.
Trần Hạo không muốn đối mặt chính diện, bọn họ cảm thấy anh đang sợ hãi!
Trần Hạo im lặng đảo qua một đám sinh