Trương Hủ nói: "Tôi ủng hộ Gia Ấn lên lên thay thế chức chủ tịch!"
Ngay sau đó, những cổ đông khác cũng đồng ý.
Hắn ta cười nói: "Cảm ơn sự ủng hộ của các vị, tòi nhất định sẽ tuân theo tác phong nhất quán của Bạch thị, quản lý tập đoàn thật tốt, tôi sẽ không làm mọi người thất vọng".
Sau đó, Lưu Gia Ấn nhìn về phía cô, nói: “Xin lỗi em, Phi Nhi,
anh thật sự không ngờ mọi chuyện lại đi đến bước đường này!"
Cô nở nụ cười hờ hững, không tỏ ra mất mát quá lớn, ngược lại giống như mất vị trí này rồi thì được giải tỏa căng thẳng vậy.
Cô đứng lên, nói: "Nếu mọi người đều cho rằng Bạch Phi Nhi này không thích hợp để làm chủ tịch, hơn nữa bây giờ nhà họ Lưu cũng có nhiều cổ phần hơn, thì tôi! Sẽ từ chức!"
Lưu Phong lên tiếng: "Cô bé à, cháu thật sự là một người lãnh đạo xuất sắc nhất mà ông
từng gặp, tiếc là cháu đã phạm phải một sai lầm chí mạng! Đó là cháu quá tự tin!"
Lưu Gia Ấn nói: "Phi Nhi, em yên tâm, anh sẽ không khiến em thất vọng, anh nhất định sẽ làm Bạch thị biến thành hình dáng mà em thích!".
Truyện Phương Tây
Bạch Phi Nhi khẽ mỉm cười, không nói thêm điều gì.
Cô như biến thành một con người khác sau khi bỏ đi chức chủ tịch này, ung dung hơn, nụ cười cũng tươi hơn.
Lưu Gia Ấn tỏ thái độ như mình đã thành chủ tịch rồi vậy, ra lệnh với Dương Thiên: "Anh đi
bảo mấy người bên ngoài kia yên lặng đừng ôn ào nữa, cứ nói tôi