Hạ Vân Đình cười lạnh, nói: "Tôi là chó của cậu Trần, nếu như cậu Trương muốn chết, tòi cũng không ngại thay cậu Trần giết chết cậu! Cho nên, hy vọng cậu có thể ngoan ngoãn ký vào tài liệu này, số tiền mà cậu cho nhà họ Lưu vay cứ coi như là tiền để mua tính mạng của cậu!”
Trương Nguyên tức giận đến phát run, nhưng tình hình trước mắt khiến anh ta không dám nhiều lời.
Chỉ là, trong lòng anh ta vẫn cảm thấy kỳ quái, dường
như chỉ trong một thời gian ngắn Hạ Vân Đình đã thay đổi hoàn toàn, thời điểm Tân Báo chết, anh ta nhớ rõ là Hạ Vân Đình còn sợ mình chết khiếp!
Vừa nãy, Trương Nguyên đã nhạy bén cảm nhận được một tia sát khí của Hạ Vân Đình, anh ta chắc chắn, ông ta có thể vì Trần Hạo mà giết mình!
Hạ Vân Đình của hiện tại đã không còn là Hạ Vân Đình của lúc trước, lúc mà Tân Báo vừa mới chết, bây giờ, ngay cả Thiên Khôi của tỉnh cũng bị lão ta đuối ra khỏi Hải Dương!
Hơn nữa, bây giờ lão ta lại
còn phối hợp chặt chẽ với ông năm Mễ, đừng nói là Hải Dương, thế lực của lão ta đã vươn tới vài thành phố xung quanh!
Ở trong mắt lão ta, Trương Nguyên không còn đáng sợ như ngày trước nữa rồi.
Mà lúc này, trong phòng họp của tập đoàn Bạch thị, Trần Hạo giống như ông chủ lớn, ngồi gác chân lên bàn hội nghị: "Anh cho rằng chỉ có các anh mới có sắp xếp sao? Anh nghĩ ông cụ Bạch là ai?"
Nghe được lời nói của Trân Hạo, trong nháy mắt, đám người xung quanh đều kinh ngạc nhìn
nhau.
Tất cả khiếp sợ, bọn họ đều không rõ, cái người ở rể tên Trần Hạo này tại sao có thể làm được một chuyện lớn như vậy!
Hiện tại mọi người mới hiếu ra, thì ra người sau lưng Trần Hạo là Bạch Chấn Thiên!
Khó trách!
Duy nhất chỉ có Bạch Phi Nhi là dùng ánh mắt sâu xa nhìn Trần Hạo, trong lòng nổi lên mối nghi ngờ!
Cô có thể khẳng định, ông nội không tham gia vào sự việc
lần này!