Bạch Minh Hợp nhanh chóng suy nghĩ, chợt nghĩ đến một kế sách độc địa.
ông ta nhìn về phía Bạch Phi Nhi, ánh mắt lạnh lẽo như một con rắn độc vậy.
"Ồ! Tôi hiểu rồi, Phi Nhi, cháu giỏi lắm! Tất cả những chuyện này đều nằm trong kế hoạch của cháu đúng không? Cháu cố ý để lộ sơ hở đế nhà họ Lưu cắn câu, sau đó nhân cơ hội trao lại cổ phần của mọi người và Bạch Thị cho thằng khốn này, thế là cháu có thể danh chính ngôn thuận nắm giữ toàn bộ Bạch Thị, có đúng không?"
Khi ông ta nói xong, hai vợ chồng đang suy sụp như bắt được đuôi, dốc sức chửi mắng.
Bạch Phi Nhi cười khẩy: "Hắt nước bẩn có tác dụng gì không? Các người có bản lĩnh thu hồi cổ phần không? Mặt mũi bây giờ của các người khiến tôi thật buồn nôn, lúc này, các người còn đáng ghê tởm hơn hai ông cháu họ Lưu trong cuộc họp sáng nay nữa!"
"Cháu! ", Bạch Minh Hợp phẫn nộ muốn phản bác nhưng lại không nói nên lời.
Bạch Chấn Thiên nghe cô nói vậy thì liếc nhìn Trần Hạo,
tâm trạng có chút phức tạp.
Rõ ràng là Bạch Phi Nhi đã hoàn toàn không màng đến máu mủ ruột thịt nữa, mà tất cả mọi chuyện đều do Trần Hạo đứng sau thúc đẩy cô! Anh khiến cô triệt để thấy rõ bộ mặt thật của những kẻ mang họ Bạch này!
Nước đi này của Trần Hạo quá tàn nhẫn, chẳng khác nào đã diệt sạch cả hai dòng trong gia đình.
Sau này, trong Bạch Thị sẽ chỉ còn vang lên tiếng nói của Bạch Phi Nhi, sợ là đến cả ông ấy cũng không thể chen vào!
Bạch Chấn Thiên biết rõ, với tình hình trước mắt, nếu ông ấy ra mặt nói chuyện thì Bạch Phi
Nhi sẽ thất vọng.
Rồi Trân Hạo sẽ dùng sự lợi hại và quyết đoán của mình để đối họ của Bạch Thị, khi đó ai có thể nói gì được?
Đang lúc Bạch Chấn Thiên suy nghĩ những chuyện này thì Trần Hạo cười tít