Bác sĩ Kim còn muốn thuyết phục, Mễ Sở Nhân đã xua tay: "Tôi đã quyết định rồi, bác sĩ Kim không cần nói thêm nữa!"
Xem xét tình hình, Trần Hạo nói: “Mang cho tôi một bộ kim bạc!”
Chú Xán nghe vậy liền chạy ra khỏi phòng, hai phút sau quay lại với một bộ kim bạc.
Trần Hạo cầm lấy cây kim bạc và chuẩn bị khử trùng.
"Ông Mễ, quá trình điều trị về sau có thể đau một chút! Ông phải cố gắng nhịn!"
Mễ Sở Nhân gật đầu: "Trần đại sư yên tâm.
Mấy năm qua tôi vẫn phải chịu đựng một cuộc sống giống như trong địa ngục, đau một chút đã là gì".
Trần Hạo cười, đưa tay vặn kim, cây kim đầu tiên cắm vào huyệt Thiên Tĩnh!
Ngay sau đó, anh dùng ngón tay nhặt lên ba cây kim, nhanh chóng châm vào các huyệt Thương Khâu, Ngoại Khâu, Đại Khâu!
Những cây kim châm vào với tốc độ cực nhanh.
Nhìn thấy cảnh này, Mễ Quả Quả, người luôn có thành kiến với Trần Hạo, cũng phải thừa nhận rằng anh chàng này rất có bản lĩnh!
Kỹ thuật châm cứu của Trần Hạo giống như tung hứng, nhanh, chính xác, và rất đẹp!
Bác sĩ Kim sửng sốt, tuy là bác sĩ Tây y nhưng ông ta cũng đã từng thấy qua nhiều nhà y học nổi tiếng trong Trung y chữa bệnh bằng phương pháp châm cứu, nhưng không ai có thể nhanh hơn Trần Hạo!
Người bị sốc nhất có lẽ là chú Xán!
Cách mà Trần Hạo tiếp xúc với các huyệt đạo khiến chú Xác bất giác liên tưởng đến võ công.
Động tác hạ kim nhanh và chính xác đến như vậy thì không chỉ đòi hỏi người thi triển phải có tầm nhìn vượt trội mà còn cần có một đôi tay vững vàng hơn người thường.
Đôi tay này có thể hạ kim một cách đều đặn với tốc độ đó, nếu thay kim bạc bằng một con dao, thì còn có thể chấn động đến mức nào!
Sau khi kim châm hạ xuống, Mễ Sở Nhân hơi cau mày vì cảm thấy đau.
Khi nhìn thấy điều đó, Mễ Quả Quả trở nên lo lắng, đôi mắt căng thẳng.
Vài giây sau, Trần Hạo đột nhiên vung lòng bàn tay lên, ba cây kim bạc bay lên không trung, ánh lên ba tia sáng lấp lánh.
Ba cây kim này là mấu chốt của toàn bộ phương pháp điều trị, các mũi kim rơi vào ba huyệt Vân Môn, Quan Môn và U Môn tạo thành mạng khí, khu vực trong mạng khí chính là nơi giữ mạng của Mễ Sở Nhân lúc này.
Khi ba cây kim châm xuống, Mễ Sở Nhân toát mồ hôi lạnh, như thể vừa mới được vớt ra khỏi nước vậy.
Nhìn thấy cảnh này, Mễ Quả Quả lo lắng muốn hỏi thăm tình hình nhưng chú Xán đã xua tay ngăn cản.
Trần Hạo lặng lẽ theo dõi sắc mặt của Mễ Sở Nhân, cho đến khi gương mặt của ông ấy bắt đầu tái xanh, thì lúc này anh mới tiếp tục ra tay!
Anh trịnh trọng vặn kim bạc, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Cây kim này quyết định thành bại của việc điều trị, và nó cũng là cây kim cuối cùng!
Trần Hạo lắc tay, đâm chiếc kim bạc xuống.
Sau khi cây kim châm vào người Mễ Sở Nhân, ông ấy cảm thấy như thể bị sấm sét đánh trúng, toàn thân lập tức run lên.
Điều kỳ quái hơn nữa chính là, mồ hôi của ông ấy tuôn ra có màu hồng!
Bác sĩ Kim hít một hơi, trong không khí có mùi tanh nhàn nhạt, sau vô số kinh nghiệm phẫu thuật, ông ta có thể lập tức khẳng định rằng đây là mùi mồ hôi hòa với máu.
Mễ Quả Quả rất lo lắng, hai tay nắm thật chặt.
Chú Xán ở phía sau, vỗ nhẹ vào vai cô ấy để an ủi!
Lúc này, chú Xán đã có thể chắc chắn rằng mắt nhìn người của ông cụ Mễ không hề sai!
Trần Hạo có khi không chỉ đơn giản là một nhân tài y học cổ truyền bình thường, người này y thuật võ công đều cao siêu, lại có thể khắc thẻ ngọc, am hiểu sâu rộng.
Trên thông thiên văn dưới tường địa lý, trí lực vượt qua người thường, kỹ thuật thông thiên!
Vào thời khắc quan trọng này, Mễ Sở Nhân hít vào một hơi, nhưng không thể thở ra được một lúc.
“Không ổn… Ông ấy không thở được!”, bác sĩ Kim hét lên.
Mễ Quả Quả run rẩy, gần như ngất xỉu tại chỗ.
Chú Xán sững sờ, nhưng lại không dám kinh động tới, Trần Hạo không thể cứu thì tính mạng của Mễ Sở Nhân cũng không thể giữ!
Không lẽ người nhà họ Mễ lại tin tưởng thằng nhóc trước mặt này đến vậy sao? Đã nói là ông ấy không thở được, thế mà vẫn chẳng ai có phản ứng gì là sao? Sự đố kỵ trong lòng của bác sĩ Kim lại dâng lên.
Bác sĩ Kim thực sự hy vọng rằng Trần Hạo có thể mắc sai lầm vào lúc này và khiến cho Mễ Sở Nhân chết! Ông ta không tin rằng khi Mễ Sở Nhân chết thì nhà họ Mễ lại có thể để yên.
Nghĩ đến đây, bác sĩ Kim bất giác tiếp cận Trần Hạo, lớn tiếng nói: "Dừng lại! Tôi là bác sĩ điều trị của ông Mễ.
Bây giờ cậu đang cố ý giết người!"
Trần Hạo quay đầu trừng mắt nhìn bác sĩ Kim, ánh mắt như muốn ăn thịt người! Bác sĩ Kim những muốn nói thêm gì đó, nhưng sợ đến mức nuốt ngược lại lời định nói vào trong.
Chú Xán là người tinh tường, nếu không đã không có tư cách ở lại làm việc cho nhà họ Mễ lâu như vậy.
Mặc dù Mễ Sở Nhân ở thời điểm này có biến đổi dị thường, nhưng đó cũng là một phản ứng đối với việc điều