Càng ngày càng nhiều người máy không ngừng đổ tới, 2222 có chút nôn nóng, nó xách hệ thống 2333 lên giũ giũ, chỉ giũ ra hai tiếng “Meo”.
Thật sự không còn một cây.
Đối đầu kẻ địch mạnh, bọn nó cần đẩy lùi đối phương.
Mấy quả cầu bọn nó ở phía sau cản lại, các quả cầu không có lực công kích thì chạy phía trước.
Nhưng theo số lượng người máy tăng dần, module tấn công sẽ tiêu hao lượng lớn điện năng, dù bọn nó có dùng mấy bình ắc-quy mang theo, lượng điện cũng sắp chạm mức báo động.
Hệ thống 2333 cố gắng nhớ lại một ít thường thức xa xăm.
Dùng điện năng phát động module công kích, là vi phạm quy định.
Module tấn công hao hụt quá lớn, cần nguồn năng lượng khoáng thạch để dùng.
Nhưng khoáng thạch 2333 lén tàng trữ đều cho người giám sát rồi, hiện không còn cục khoáng thạch nào, chỉ có thể cắn răng chống chịu.
Người máy tấn công quy mô lớn, dù có khoáng thạch làm nguồn năng lượng cũng khó chống đỡ.
Chủ hệ thống ôm tâm tư thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành.
Nó khống chế không gian chủ hệ thống đã lâu, hầu như mỗi người máy đều bị nó đụng qua, lúc này bất chấp triệu tập thao túng toàn bộ.
Khắp nơi trong không gian vô hạn đều vang tiếng máy móc.
“Tam Tam! Cẩn thận!”
Hệ thống 2333 đang hộ tống vài quả cầu đi phía trước thì nghe 2222 hét lên.
Cậu biết có thể là người máy tấn công, nhưng cái đuôi không ngừng động tác, trước đưa các quả cầu đến nơi an toàn, rồi mới ngẩng đầu… Nhện máy đã giơ chi trước nhắm vào cậu!
Tai mèo hệ thống 2333 bất giác cụp về phía sau.
Bỗng cái tai cậu bị ai đó giật rớt, ngay sau đó bị một cái đuôi đập bay.
Cậu lập tức bò dậy từ mặt đất.
Là 2222 đẩy cậu ra, thay thế vị trí của cậu, thậm chí không quên ném tai mèo về cho cậu.
Sau lưng quả cầu màu đỏ tròn vo chính là nhện máy giơ cao chi trước.
2222 đã bị bắt, trốn không thoát, cho nên hướng hệ thống 2333 cười cười.
“Tam Tam, cậu từng dạy tôi.”
“Muốn một quả cầu lăn lẹ, thì nhổ tai ra.”
Hệ thống 2333 trợn to hai mắt điện tử, nhìn 2222 sắp bị đâm xuyên, cố gắng nhào lên.
“Tiểu Nhị!”
… Thanh âm cơ thể máy móc bị xé toạc.
2222 kinh hồn xoay đầu, một tròng mắt kim loại rơi lạch cạch bên người nó, dọa nó sợ tới mức như mèo thấy dưa chuột, nhảy tót lên đầu 2333.
Người máy hình con nhện vẫn bị chủ hệ thống khống chế, hai mắt tỏa ánh sáng đỏ không cam lòng, phát ra tiếng “rè rè”.
Vừa rồi cửa kim loại trên nóc nhà sập xuống, trực tiếp nghiền nát người máy thành mảnh nhỏ.
Hệ thống 2333 ngơ ngẩn nhìn nhìn cửa sập kim loại, nảy ra một ý tưởng mới.
Vì cướp thương thành chủ hệ thống, cậu bị mất quyền khống chế người máy, nhưng…
Hình như cậu có thể thao túng không gian chủ hệ thống!
* * *
… Thể máy móc bị xé toạc.
Tròng mắt đen thẫm phản xạ ánh sáng nhạt lấp lánh, có vẻ vì cảm thấy cảnh xé nát này thật xinh đẹp, nên đồng tử hai mắt hơi co lại.
Tuy nhiên chủ nhân tròng mắt vẫn nhớ mục đích của mình, chưa trầm mê vào thú vui “phá hoại”.
Anh đặt chân vào chân không, một phát phá hủy cơ thể máy móc to lớn.
Bốn phía trôi lơ lửng nhiều mảnh linh kiện vụn vỡ.
Quý Ỷ Nguy ngồi xổm trên một xác máy móc, tay kéo chip trung ương khỏi thể máy móc, tri kỷ không quên kéo theo loa phát thanh.
Các thể máy móc trừ vẻ ngoài khổng lồ, thì có hình cầu tương tự các hệ thống, tràn ngập hương vị khởi nguyên vũ trụ.
Niết chip, nhìn đối phương bị tróc xác ngoài mà sợ hãi và run rẩy, Quý Ỷ Nguy cười.
“Kế hoạch chúng mày là tranh thủ không gian chủ hệ thống quả cầu mèo vừa mới thành lập, phái một đứa lẻn vào hả?”
Kế hoạch nhìn qua vô lý, hiện tại suy ngẫm lại thấy rất kín kẽ, cũng rất trí mạng.
Tác phong hành sự khác một trời một vực chủng tộc này.
Tiến hóa? Tâm cơ hơn? Đều không sao.
Toàn bộ quân chủ lực đều ở chỗ này, trừ vài đứa bàng hoàng muốn bỏ chạy, đa số đều bị anh phá hủy.
Nhưng chip trung ương này lại im lặng rất lâu, loa phát thanh gian nan truyền thanh âm.
“Không phải, nó là kẻ bị trục xuất cơ thể yếu ớt, đã sớm bị vứt bỏ, chúng tôi không cho rằng nó có giá trị, gần đây mới liên hệ lại.”
Không nghĩ rằng thể máy móc bị trục xuất, lại trở thành nhất đứa có hy vọng.
Chẳng qua hiện tại, hy vọng biến thành đòi mạng.
Chúng nó không nên bị nó dụ hoặc, nghĩ rằng sẽ chiếm được một không gian chủ hệ thống, thậm chí có được lượng lớn con tin.
Kết quả là rơi vào cảnh toàn quân huỷ diệt.
Chip trung ương không bỏ cuộc, nó thấp hèn cầu xin.
“Chỉ cần anh buông tha ta, ta nguyện ý giúp anh mê hoặc thể máy móc bị trục xuất.
Ta cũng sẽ không gây uy hiếp cho bất kỳ không gian chủ chủ hệ thống nào nữa, lập tức lùi sâu vào không gian đen, không bao giờ xuất hiện xuất hiện trước mặt anh…”
Sau khi phát đạt thì kêu gọi đồng tộc, cho rằng từ nay sẽ được xem bằng con mắt khác, ai dè bị đồng tộc bán đứng.
Chủ hệ thống nom chẳng khác nào vai hề.
Quý Ỷ Nguy cười, đôi mắt vì vui sướng mà híp lại.
Anh thì thào tâm tình.
“Tao thích nghe tiếng chúng mày xin tha, như thể vẫn còn chút hy vọng.
Nếu không phải tao đang gấp, tao sẽ rất vui lòng bố thí cho mày chút hy vọng không tồn tại, rồi làm mày tuyệt vọng.”
Chip trung ương sợ hãi run lẩy bẩy, trong tiếng rít chói tai, Quý Ỷ Nguy trở tay, chút kim loại bị bóp thành bụi lọt qua khe hở ngón tay anh.
Tay anh có thể mềm nhẹ vuốt ve quả cầu mèo, lúc cõng quả cầu mèo cũng có thể xoa bóp chip.
Nhưng không đủ, không thỏa mãn.
Anh hận, chính là cái thứ này, đã làm Tam Tam…
Quý Ỷ Nguy đứng lên, tầm mắt nhìn quét bốn phía, vẫn còn vài đứa tồn tại, có thể giúp anh tạm vuốt phẳng bạo nộ trong lòng.
… Không biết bên Tam Tam như thế nào rồi.
Không gian đen gào thét, lảnh lót tiếng cá kình kêu, lướt qua đỉnh đầu Quý Ỷ Nguy.
Anh nhìn về phía trước, biểu tình không vui.
Ba pháo đài cá voi khổng lồ đuổi đến, nhấc lên sóng gió động trời.
Cơn sóng đầu đập nát một thể máy móc.
Quý Ỷ Nguy đứng trong cuộn sóng, không hề cảm kích, ngược lại hỏi.
“Con chim cánh cụt nói thế nào với mấy người? Tôi nói, tôi không cần viện binh.
Mấy người dư thừa nhân thủ thì giúp bên Tam Tam đi.”
Chủ hệ thống khác nhúng tay, đối với anh là một loại quấy rầy.
Anh muốn trải nghiệm một đoạn quá khứ mà Tam Tam từng trải qua, giống một kiểu độc chiếm.
“Vô cùng xin lỗi, người giám sát.” Chủ hệ thống quả cầu cá voi tạ lỗi, nói tiếp, “Chúng ta vô tình quấy rầy chiến trường của ngài, nhưng mà, thật sự là… Nhân thủ quá mức sung túc.”
Một cầu gặp nạn, tám cầu chi viện!
“Các chủ hệ thống có thực lực viễn chinh không gian đen đều phái quân đến trợ giúp quả cầu mèo.”
“Nhân lực, tài nguyên… Tộc của ta tích lũy đến đỉnh, sớm đã khác xưa, sao có thể yên tâm thoải mái ngồi xem một mình người giám sát tiếp tục chiến đấu cho chúng ta?”
Bên ngoài không gian chủ hệ thống quả cầu mèo, vô số pháo đài di động bày binh bố trận, bao vây toàn bộ không gian chủ hệ thống.
Đường ống được dựng lên nối liền hai pháo đài lớn, một quả cầu cáo toàn thân lửa đỏ có đôi tai trắng muốt bước lên pháo đài đệ nhất quả cầu cá voi.
Ở chỗ này, hàng loạt quả cầu đã tề tụ.
Thế giới bên rìa bị phá vỡ, nên pháo đài di động của các chủ hệ thống mới có thể tiến vào.
Xem ra bên trong quả cầu mèo sớm có chuẩn bị, thậm chí mở lỗ hổng để viện quân tiện tiến vào.
Điều này làm quân cứu viện lo lắng cho tình hình bên trong đều nhẹ nhàng thở phào.
Tích cực tự cứu là tốt nhất! Bọn họ cũng sẽ mạnh mẽ tương trợ!
Quân cứu viện đang suy tính làm gì với khu vực quả cầu mèo tập trung.
Không gian chủ hệ thống không dễ xâm nhập, bọn họ chuẩn bị cắt phần lớp ngoài.
Vấn đề là vị trí các quả cầu mèo phân tán, họ sợ làm các quả cầu mèo bị thương.
Trường hợp lâm