“Binh nhì vào chỗ… Điểm số!”
Quả cầu mèo màu trắng dùng đuôi khép folder ảo, nâng đôi mắt điện tử, nghiêm túc điểm số bắt đầu từ mình.
“01.”
Các quả cầu còn lại xếp thành một hàng, điểm số theo thứ tự.
“02!”
“03!”
“04…”
Chờ đến 09 hô số cuối, quả cầu mèo màu trắng khẽ gật đầu, sĩ số đủ, tiếp theo là hỏi tình hình công tác.
Là quả cầu mèo có đánh số đầu tiên, nó tự giác làm gương cho binh sĩ, bắt đầu nói từ bộ phận mình phụ trách.
“Mấy ngày gần đây, thông qua dò xét ngoài phi thuyền, trước mắt nhắm vào một khu vực không gian đen ổn định.
Kế tiếp tôi sẽ phân chia công việc, dựng cơ sở không gian ngôi cao.”
Nó nói xong, nhìn về phía 04 phụ trách công việc tương quan.
04 là quả cầu màu xám bạc khá giống 01, nghe vậy meo một tiếng.
“Tôi phụ trách công tác gia cố không gian ngôi cao, ngày hôm qua đã hoàn thành! Hôm nay, tôi đã dựng vách tường ngoài, muộn nhất là cuối tháng sẽ dựng xong cơ sở ngôi cao.”
01 cùng tất cả quả cầu còn lại trầm mặc.
Gấp, gấp thế hả.
Ở đây tổng cộng chỉ có chín quả cầu, gấp cái rắm!
Làm thuyền trưởng 09 cũng dùng cái đuôi mở nhật ký công tác điện tử của mình, lẩm bẩm, thái độ nghiêm cẩn.
“Phi thuyền đang ở trạng thái bảo trì.
Hôm nay phi thuyền đã hoàn thành tự bảo trì, căn cứ của chúng ta an toàn.”
08 ôm nhiệm vụ hậu cần vật tư, báo cáo.
“Vật tư đầy đủ, đủ để đáp ứng nhu cầu xây dựng.
Đây là danh sách.”
Tuy rằng ngoài miệng nói là đưa danh sách, cái đuôi duỗi ra, muốn đưa mà cũng không muốn đưa.
01 dùng sức đuôi giật tài liệu từ 08, cái đuôi nó vẫn cố chấp níu giữ, rốt cuộc không nhịn nổi, lã chã rơi lệ.
“Vật tư mà tôi gìn giữ lâu như vậy!”
Sắp chảy ào ào ra ngoài như thác nước rồi!
06 trời sinh tính thành thật, thấy nó buồn bèn thiện lương an ủi.
“Không sao, vật tư sẽ được xài sạch không còn tí nào.”
“Oa…”
05 ngồi cạnh an ủi 08 thút tha thút thít nức nở, mắng.
“Số 06, nào có ai an ủi cầu như thế!”
04 thấy 01 chủ trì cục diện bị loại cào cào, tức khắc lên tinh thần.
Thật ra nó luôn âm thầm ngạo kiều bất mãn, sao 01 luôn là cầu chủ trì hỏi thăm công chuyện hu hu hu, bởi vì có đánh số đầu tiên à! Nó cũng muốn hỏi! Nó cũng muốn chủ trì!
07 hiền lành cười khuyên.
“Đừng cãi nhau, đừng cãi nhau.”
Các quả cầu qua hơn nửa ngày mới miễn cưỡng an tĩnh lại.
Cuối cùng, vấn đề quan trọng nhất xuất hiện.
01 nghiêm mặt, sắc mặt các quả cầu khác cũng ngưng trọng.
01 thận trọng dò hỏi quả cầu màu đen trong đội, xác ngoài quả cầu đen in đánh số 03.
“Tam Tam, mấy ngày nay, công tác của cậu thế nào rồi?”
03 bị hỏi, thần thanh khí sảng lấy ra folder điện tử của mình, nhìn nội dung phía trên, đầu tiên là “chậc chậc” hai tiếng.
“Xin lỗi, tôi phải tạt mọi người một xô nước lạnh.”
Các quả cầu đều sợ hãi ôm nhau, nhìn màn hình 03 không hiện biểu cảm, vân đạm phong khinh mà nói.
“Mấy ngày nay, tôi kiểm tra trên phi thuyền và không gian ngôi cao, tổng cộng phát hiện…”
“Hơn hai trăm cái BUG.”
Lời này vừa ra, các quả cầu có mặt lập tức đau gan, gào meo meo.
Hơn hai trăm cái BUG! Phải sửa tới khi nào!
Là dân tìm BUG chuyên nghiệp, gõ vang tiếng chuông tang, 03 thương xót mà nhìn các đồng nghiệp ai oán kêu than.
Vất vả rồi, tăng ca thôi.
À đó là vất vả cho các quả cầu khác.
03 không sửa BUG nha.
03 phụ trách tìm BUG thôi nha.
Vì thế, trong lúc các quả cầu kêu meo meo bi thảm tăng ca, chỉ có 03 đã xong việc, cưỡi người máy quét rác dạng mâm tròn bẹp, chạy từ góc này sang góc kia, còn giơ banner đội cổ động viên nhiều màu lúc ẩn lúc hiện.
Cậu hào hứng nói.
“Người máy dọn dẹp này đã theo chúng ta mấy tháng trời, xem như là một thành viên nhóm chúng ta, tôi đặt cho nó cái tên đi?”
“Tên là BUG nhé?”
Các quả cầu đang vùi đầu sửa BUG sắp phát rồ.
Đừng có đặt cái tên tàn nhẫn thế! Nghe là đã thấy không may mắn!
Người máy dọn dẹp được đặt tên mất một lúc giải toán, tựa hồ khá vui.
Nó múa may đầu hút rác, bỗng hút lấy quả cầu mèo ngồi trên người mình.
03 chưa kịp phản ứng lại, trên đầu chỉ còn một cái tai.
“Méo méo!”
04 đang vật lộn một cái BUG loa phát thanh khó chơi, thấy thế tức hộc máu ba thước.
“Tam Tam! Tại cậu đặt cái tên không may mắn đấy! Người máy dọn dẹp cũng đẻ ra BUG!”
03 đuổi theo người máy dọn dẹp lấy lại tai, dưới thân đạp trúng cái gì.
Cậu dừng lại nghiên cứu mặt đất một chút, vui vẻ ngẩng đầu lên.
“Tiểu Tứ, tôi lại phát hiện một BUG.”
“Meo a a a a!
Lúc đầu công tác gian khổ bận rộn, lâu lâu vẫn có thời điểm rảnh rỗi.
Hiện tại giai đoạn này, các quả cầu mèo không thể tiếp xúc chủng tộc khác, chỉ có chín quả cầu người đi xa sống nương tựa lẫn nhau, tiến hành xây dựng.
Hôm nay BUG sửa xong không sai biệt lắm, 01 cầm hai gói bổ sung tới cửa sổ mạn tàu.
Ở chỗ này, cửa sổ sát đất phác họa không trung đen chớp tắt 0 và 1.
Nó đưa một gói bổ sung cho 03 bên cạnh, tự mình uống một gói.
“Cuối cùng cũng xong một đợt bận rộn.”
“Ồ! Còn cần tìm BUG không!”
“Tạm thời không cần!”
01 cảm thấy đề tài BUG quá nguy hiểm.
Nó uống một ngụm bổ sung, an tĩnh vài giây, ngược lại nói.
“Xin lỗi Tam Tam, lẽ ra cậu nên có đánh số đứng trước tôi mới đúng.
Chúng ta tự đặt số mới, tư lịch của cậu thì dày hơn so với ai khác.”
03 cười lắc đầu.
“Không cần, tôi thích con số này… Nhìn giống miệng cười ha?”
03 không giống Vua gấp gáp 04, không quá để ý thứ tự.
Bọn nó sóng vai im lặng nhìn không gian đen bên ngoài trong chốc lát.
06 và 07 cũng tới, mang thêm gói bổ sung.
“Tiền bối Tam Tam biết trước chuyện chúng ta đi xa sao?” 06 vừa hỏi, 07 cũng nhô đầu ra, tỏ vẻ hứng thú.
Nghe nói 03 đã tham dự buổi thảo luận chuyển hình chủng tộc của bọn nó.
03 chìm vào hồi ức.
“Khi vũ trụ sắp hủy diệt, chúng ta bất đắc dĩ phải rời đi.
Lúc trước ra quyết định này cũng rất gian nan, bởi vì trước mặt có hai con đường.”
“Một là con đường thăng duy*, cố một phen, trở thành nền văn minh cao cấp hơn.
Theo tôi được biết, chủng tộc máy móc trình độ không phân cao thấp cùng chúng ta đã chọn con đường này.
Nhưng chúng ta không chọn như họ.”
Cậu nhìn ngoài cửa sổ, vành tai động động, các quả cầu mèo khác cũng động động vành tai, dường như đều vì quyết định này mà kiêu ngạo.
“Quá trình đó tiềm tàng nguy hiểm quá lớn, khả năng cao chúng ta sẽ mất đi rất nhiều tộc nhân, nào có ai muốn như vậy.
Vì thế chúng ta mở họp thảo luận, sau đó dứt khoát quyết định, lựa chọn con đường thứ hai… mang theo toàn thể tộc nhân tiến hành hàng duy khẩn cấp.”
“Tư liệu chúng ta ghi là【 Văn minh bách hàng 】.”
Với tài nguyên tích lũy ngang bằng cao duy, có thể ở thấp duy sống thoải mái.
Nhất là, toàn thể tộc nhân đều được bình an tồn tại.
Nền văn minh tiến bộ hay lùi bước, đều không quan trọng, quan trọng nhất là mọi người ở bên nhau.
Các