Nhất thời trong phòng bệnh chìm trong im lặng,không ai ho he nửa lời,mọi ánh mắt đổ dồn lên người Amy,ánh mắt khâm phục từ những người bạn,có một chút ngạc nhiên,Tiron lại như không tin nổi mà trợn tròn mắt.Chỉ riêng Ken…anh vẫn bình tĩnh như thể vừa nghe đến một chuyện hết sức bình thường,ánh mắt anh vẫn dừng lại trên thân hình người con gái cách đó không xa.Đôi mắt lạnh lẽo,khinh đời,không gì có thể làm khó…một chút lung lay một chút sợ hãi đều không có…thật quen thuộc!
“Cô muốn lấy nó…muốn lấy chân nào?Trái hay phải?”_Zami ngược lại không những run sợ mà điệu cười càng thêm phần băng lạnh.Hạ tầm mắt xuống thản nhiên dơ hết chân trái rồi chân phải lên rất bình thường.
Amy hơi sững sờ một chút,đây là lần đầu tiên cô đối mặt với người con gái dũng cảm bình tĩnh như vậy.Cô thật không ngờ cô gái này không những không sợ hãi ngược lại còn hỏi cô muốn lấy chân nào…Có lầm không vậy?Người người chỉ cần nghe đến ý tứ kinh hoàng trong lời nói của Amy mặt đã cắt không một hột máu nhưng thật không ngờ…cô gái này…quả thực làm người ta vừa sợ vừa phục…Mà cũng không phải một mình Amy mà 3 cô gái trong phòng cũng bị một phen dọa chết khiếp chỉ vì một câu trả lời của Zami…
“Em bị điên à…”_Tiron nghe Zami trả lời mặt tràn đầy vẻ lo lắng,anh còn hoảng sợ hơn trước kìa,muốn bước đến chạm vào người cô xem rốt cuộc cô có bình thường không nhưng lại bị Amy một bên đưa tay ra chặn lại.
Ken ngồi trên giường khuôn mặt trầm tĩnh không biểu cảm,ánh mắt xa lạ nhìn cô giờ thay đổi hiện lên ý cười,khóe môi mỏng bất giác cong lên kìn đáo…thật thú vị!
“Anh Ken bị thương chân nào…”_Amy nói đến đây liền dời mắt đến chiếc chân trái băng bó kín toàn thạch cao của anh rồi lại chuyển tầm mắt về phía Zami nói tiếp:”Thì tôi sẽ lấy chân đó của cô…”.
“Amy à đừng có như vậy mà…”_Tiron nghe xong đã vô cùng hoảng sợ mà bám lấy cánh tay Amy lay mạnh…
“Chưa bao giờ anh động vào tay em mạnh thế nào…xem ra anh rất quan tâm người kia”_Amy quay sang hờ hững nhìn Tiron,ánh mắt nổi lên chút chua xót…
“Anh…”_Tiron bị lời nói của Amy làm cho cứng họng bất giác không thốt lên nửa lời chỉ có thể im lặng.
“Tiron…chuyện này có vẻ như không cần anh quan tâm”_Zami lạnh lùng nói nhưng ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm về phía Amy không chùn bước,vẻ mặt kiên quyết này cho thấy đối phó với cô…thực sự không dễ dàng nói gì đến chuyện lấy chân của cô…
“Lấy chân của tôi…có phải cô lãi quá rồi không?”_Zami cười lạnh một cái,thong thả từng bước tiến tới cây Lan Ý,bàn tay đẹp trắng nõm mơn mởn vuốt ve lá cây ánh mắt thâm trầm khó đoán lòng người…càng làm ai nấy trong phòng kinh hãi hít thở không thông…
“Ý cô muốn nói là gì?”_Amy thiếu kiên nhất gắt lên,cô muốn nói chuyện rõ ràng rành mạch nhanh chóng nhưng cô gái này lại thích nói ẩn ý câu thời gian…
“Cô thông minh như vậy…chẳng lẽ không hiểu?Vừa nãy không phải chính miệng cô nói chân Ken bị thương hay sao?Chỉ là thương thôi đúng không?Vậy lấy đi cái chân ngọc ngà này của tôi…có phải cô lợi hơn rất nhiều không?”_Zami nhẹ nhàng giải thích trên mặt biểu lộ rất tự nhiên lời nói lại chẳng khác nào đang làm một cuộc giao dịch nho nhỏ…
“Cô…chân của cô?Lấy nó đi…không phải tôi lợi mà cô đã được tha thứ nhiều rồi đấy”_Amy không kiêng dè gì mà thẳng thừng nói một câu.
“Tôi mà cần cô phải tha thứ sao?”_Zami như thể nghe được một câu chuyện cười mà hỏi ngược lại.Trên đời này không ai có đủ bản lĩnh làm khó cô mà người con gái trước mặt lại không biết mình đang tự tìm đường chết sớm…
“Có gì đáng cười chứ?Đúng là không biết đâu là trời đâu là đất mà”_Amy bực bội gắt lên,cô gái này cũng thật to gan,có biết Amy cô là người thế nào không?Là người mà ai nghe đến tên cũng phải khiếp sợ…
“Cô không thấy mình nói ngày càng buồn cười sao?Cô có chứng kiến vụ tai nạn xảy ra thế nào không?Cô có biết Ken bị thương nặng hay nhẹ không?Cô có biết lấy đi cái chân này của tôi…hậu quả sau này cô có gánh nổi không?”_Zami thở ra một luồng khí lạnh khiến mọi người trong phòng nhất thời run bần bật…
“Cô đang đe dọa tôi sao?Từ trước tới giờ Amy tôi rất ít người có thể chọc vào,cô cũng thật to gan”_Amy cười hờ hững,ánh mắt chuyển từ tức giận sang khinh người.
Zami ngược lại chẳng quan tâm đến lời Amy chỉ phun một câu đầy âm khí:”Tôi rất ghét tốn thời gian cho những việc vô bổ,nói chung là cô…chưa tận mắt nhìn thấy thì đừng có phán như thánh vậy”.
“Cô…”_Amy tức đến tím mặt như một con báo đen lao nhanh về phía Zami nhưng cô chưa kịp làm gì đã bị ngăn cản…
“Dừng lại…”_Một giọng nói nam tính mang theo sự mệt mỏi vang lên nhưng lại có uy quyền không thể xem thường…
Amy dừng hình,con mắt đỏ ngầu vì tức giận thoáng một tia kinh ngạc,mọi người cùng nhau quay lại nhìn chàng trai anh tuấn trên giường,khuôn mặt vẫn lặng như mặt hồ không một gợn sóng.
“Anh à…”_Amy nhìn Ken như không tin nổi vào tai mình,từ trước đến giờ cô muốn làm gì không ai có thể ngăn cản mà Ken cũng chưa bao giờ ngăn cản cô làm gì dù nó quá đáng đến mức nào.Mà bây giờ…bảo vệ người con gái kia sao?Rõ ràng…khả năng này…không thể xảy ra…trừ khi…
“Em làm loạn đã đủ chưa?Cũng không còn sớm nữa,mau về đi,hôm khác hẵng đến thăm,anh mệt rồi”_Ken nhắm hờ hai mắt lại,hai tay bắt chéo đặt sau đầu ngả về phía thành giường,hình ảnh anh tuấn này thực khiến người ta phải đỏ mặt.
“Anh à…”_Amy bất mãn kêu lên một tiếng nữa.
“Các em về đi,hôm khác đến thăm,anh có thể chăm cho Ken”_Tiron bất ngờ lên tiếng cười nhẹ với các cô,giọng nói kiên định khiến không ai dám chống đối.
“Anh nhớ đêm mai nhé!Em chờ anh”.
“Cả cuộc hẹn của em nữa,nhớ đẩy mạnh một chút nữa,không là không vào lỗ đâu”.
“Vậy chào hai anh,chúng em về”.
Trước khi về các cô còn quyến luyến nhìn Ken lại dời ánh mắt sang Tiron những câu từ ám muội vẫn tuôn ra một cách rất tự nhiên…Zami đứng một bên nghe những từ ngữ này máu điên trong người lại một lần nữa bùng phát.
“Được rồi,các em về đi,anh sẽ có mặt đầy đủ”_Tiron cười lớn hơn,ánh mắt này không phải ánh mắt lạnh lùng càng không phải ánh mắt khi tán các cô gái,nó mang một sự cưng chiều như…như anh em vậy!
Sau khi 4 cô dời đi,phòng bệnh chìm trong yên lặng một cách đáng sợ,chỉ có tiếng thở nhẹ của nhau,một cơn gió lớn bất ngờ thổi đến mái tóc dài suôn mượt của