"Tôi rất xem trọng bộ phim ( kiêu hùng) này, cho nên dự định thành nhà
chế tác lớn, hiện tại, tỉ lệ anh ở đầu tư trong( kiêu hùng) không cao
hơn 30%."
Ngay từ đầu, Lục Nam Trạch gần như chiếm cứ 60% toàn bộ đoàn làm phim, cho nên mới gần như có thể một tay che trời, trực tiếp
cắm người bên trong đoàn làm phim.
Mà bây giờ...
Quả
nhiên, một giây sau, Thẩm Lương Xuyên trực tiếp mở miệng: " Nữ chính
hiện tại trong đoàn làm phim, kỹ thuật diễn quá kém, tính khí lại quá
lớn, tôi đưa ý kiến cho đạo diễn thay nữ chính mới."
Tròng mắt Lục Nam Trạch co rụt lại lần nữa!
Anh ta chăm chú nhìn Thẩm Lương Xuyên, trong ánh mắt lộ ra một tia bội phục và cảnh giác đối với kẻ mạnh.
Chuyện của mình và Kiều Luyến, khẳng định Thẩm Lương Xuyên không rõ lắm.
Bằng không lúc trước cũng sẽ không thương lượng chuyện hợp tác với mình tại đoàn làm phim.
Mà anh ta xuất hiện vội vã như vậy, Thẩm Lương Xuyên căn bản cũng không có bất kỳ chuẩn bị gì.
Đối mặt công kích của anh ta, hoàn toàn là lấy lui làm tiến!
Đầu tiên là quả quyết chi ra năm ngàn vạn, lui tổ.
Tiếp đó ngờ tới khi chính mình sẽ ngăn cản họ ra sân bay, cho nên trong đêm trực tiếp mang theo Kiều Luyến lái xe đường cao tốc.
Anh ta tưởng là, cho dù hai người Thẩm Lương Xuyên về tới Bắc Kinh, chẳng
qua cũng là một ảnh đế, cho nên về sau thu xếp xong công việc liền chạy
tới.
Anh ta trực tiếp ép Thẩm Lương Xuyên nhìn như cùng đường mạt lộ.
Nhưng hóa ra, tất cả đều là bẫy Thẩm Lương Xuyên đặt ra!
Cái gì bán nhà cửa... Công ty sắp phá sản, hoàn toàn là giả tượng Thẩm Lương Xuyên làm ra!
Anh ta nhíu mày, nhìn đám người đứng ở chung quanh anh ta, lần thứ nhất nhìn thẳng vào Thẩm Lương Xuyên.
Anh ta từ nhỏ cũng là bá chủ một phương ở Tô Châu, dẫn theo một nhóm phú nhị đại, thanh mai trúc mã lớn lên.
Thế nhưng, bạn của anh ta, mỗi một người đều càng coi trọng lợi ích hơn.
Cho nên anh ta chưa từng nghĩ tới, cho dù là Thẩm Lương Xuyên sa sút đến
tình trạng này, bạn của anh, vẫn sẽ toàn tâm toàn ý trợ giúp anh.
Thậm chí, Lý Thần Vũ đến giúp Thẩm Lương Xuyên, hoàn toàn không có lấy một chút chỗ tốt!
Mọi người, không phải thương nhân sao?
Vì sao lại
là dạng này?
ở nội tâm của anh ta, cho tới nay đều là lạnh lùng, tự kỷ, anh ta không
dễ dàng tin tưởng bất cứ người nào, chỉ có lợi ích trói chặt một chỗ,
mới có thể yên tâm.
Thế nhưng cái lý luận này, ở trên người Thẩm Lương Xuyên, hoàn toàn khác biệt.
Lần đầu Lục Nam Trạch coi trọng Thẩm Lương Xuyên.
Anh, là đối thủ hợp cách.
Cho dù rời Thẩm gia, chỉ là một ảnh đế, thế nhưng những bạn bè cùng nhau
lớn lên kia, có thể không chút do dự đứng bên Thẩm Lương Xuyên, đã nói
lên, người này, chính mình có mị lực cá nhân.
Lục Nam Trạch có
chơi có chịu, cho dù là thua, dù là sắc mặt trở nên cực độ khó coi, dù
là bị Thẩm Lương Xuyên đâm một hồi, nhưng cũng chỉ trong vẻn vẹn hai
phút, liền trấn định lại.
Anh ta híp mắt lại: " Thẩm tiên sinh, chúng ta nhìn xem!"
Sau đó, anh ta vừa nhìn về phía Kiều Luyến, lộ ra nụ cười với cô!
Kiều Luyến bị anh ta nhìn thoáng qua, đã cảm thấy trong lòng sợ hãi.
Thế nhưng một giây sau, liền thấy một thân hình cao lớn đứng ở trước mặt của cô, vì cô chặn ác ý đến từ Lục Nam Trạch.
Lục Nam Trạch cười lần nữa, nhíu mày, nhưng sau đó xoay người rời đi.
Trợ lý Lục Nam Trạch, theo sát sau lưng anh ta: " Lục tiên sinh, làm sao bây giờ?"
Lục Nam Trạch híp mắt lại, một lúc sau nở nụ cười gằn: " Đặt vé máy bay về Tô Châu."
Trợ lý sững sờ, "Hiện tại liền về?"
Lục Nam Trạch nói: " Quân tử không đứng dưới tường sắp đổ, anh ta biết đạo lý này, tôi cũng hiểu."
Nói đến đây, bên môi lại khơi gợi lên một tia cười lạnh.
Kiều Luyến, tôi ở Tô Châu chờ em.