Tình thế lập tức đảo ngược!
Kiều Luyến ngơ ngác nhìn mấy người trước mặt, lửa giận vừa rồi lập tức biến mất.
Cô nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Lương Xuyên, lại quay đầu nhìn về phía Lục Nam Trạch.
Cảm giác đến đầu óc của mình không đủ dùng.
Đây là... Chuyện gì xảy ra?
Không phải Thẩm Lương Xuyên sắp phá sản sao? Không phải Lục Nam Trạch cấu kết Lý Thần Vũ, rút đầu tư sao?
Tuy không hiểu rõ, nhưng giờ khắc này, ánh mắt Kiều Luyến lại lập tức sáng
lên, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.
Từ đầu đến cuối, Thẩm Lương Xuyên chưa từng bối rối.
Cô luôn cảm thấy, hiện tại Thẩm Lương Xuyên chỉ là một cái ảnh đế, khẳng
định không có cách nào đối kháng với Lục Nam Trạch, thế nhưng ai biết... Từng bước chuẩn bị như vậy, khẳng định là từ đoàn phim trở về, liền bắt đầu chuẩn bị!
Tử Xuyên của cô, quả thực là quá đẹp rồi có được không!
Lại nhìn Lục Nam Trạch.
Sắc mặt anh ta hơi biến đổi, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường.
Người đàn ông có tố chất tâm lý mạnh sẽ không bị những chuyện này ảnh hưởng,
anh ta chỉ khẽ nhíu lông mày, nhìn về phía Lý Thần Vũ: "Vậy mà không
biết, thì ra Lý tiên sinh là người nói không giữ lời?"
Thẩm Lương Xuyên không mở miệng, Lý Thần Vũ liền không nhịn được nhíu mày: " Tôi
nói chuyện đương nhiên giữ lời, nói lần này sẽ không bỏ vốn đầu tư
cho công ty anh Thẩm, sẽ làm được!"
"Ai! Thật là, đều là anh hại tôi bỏ qua thời cơ kiếm tiền tốt như vậy!"
Gương mặt Lý Thần Vũ không tình nguyện, giống như không thể cùng Thẩm Lương Xuyên hợp tác là rất uất ức vậy.
Lục Nam Trạch híp mắt lại, một lúc sau cười: " Cái năm ngàn vạn này, cũng
không có cách nào thay đổi thế cục công ty của các người, chỉ là chút
tiền ấy, tôi vẫn cho nổi, coi như cho các người tiền sinh hoạt phí đi."
Nhưng khi lời này vừa dứt, liền nghe bên cạnh có tiếng nói của người truyền
tới: " Anh Thẩm! Cuối cùng anh đã đến rồi! Tôi đã mang hợp đồng đầu tư
tới! Anh xem một chút lúc nào ký tên cho tôi!"
Nhìn theo tiếng
nói liền thấy một người đàn ông hai lăm hai sáu tuổi, đi nhanh tới,
trông thấy Thẩm Lương Xuyên liền nhất thời lộ ra nụ cười nịnh nọt.
Thẩm Lương Xuyên nhìn anh ta một cái: " Trịnh tổng."
Trịnh tổng
lập tức mở miệng: " Anh cũng đừng gọi tôi như vậy! Quả thực là
giảm thọ tôi! Hắc hắc, chẳng qua cuối cùng lần này anh Thẩm cũng nhớ tới tôi rồi..."
Thẩm Lương Xuyên khẽ gật đầu với anh ta: " Người anh em, lần này cám ơn."
"Anh khách khí với tôi cái gì? Muốn cái gì mở miệng nói, lập tức đưa tới cho anh!"
Lời nói hào khí vạn trượng, để cho ngườinghe đều cảm thấy trong lòng sảng khoái.
Kiều Luyến ở bên cạnh nhìn.
Giờ khắc này, biểu lộ của Thẩm Lương Xuyên hòa hoãn, một đôi mắt đen ít đi mấy phần thanh lãnh, nhiều hơn mấy phần nhân khí.
Lúc bọn họ nói chuyện, ngẫu nhiên vươn tay, vỗ vỗ bả vai của đối phương.
Trong lúc giơ tay nhấc chân, mang theo một loại thoải mái không bị trói buộc, từ đó có thể thấy được quan hệ rất tốt giữa bọn họ.
Thẩm Lương Xuyên như vậy, mới là Tử Xuyên trong trí nhớ cô.
Anh cũng như vậy, hảo hữu giang hồ một đống lớn, từng người trung thành tuyệt đối với anh, đi theo Tử Xuyên vô điều kiện.
Giống như ở chiến đội năm đó, tất cả mọi người lấy anh dẫn đầu, lời anh nói, gần như không có người không tin.
Kiều Luyến nhìn một chút, liền nở nụ cười.
Mà về sau Thẩm Lương Xuyên và hai người nói mấy câu, lại nhìn về phía Lục
Nam Trạch lần nữa, tiếp tục mở miệng: "Lục tiên sinh, chỉ sợ anh phải
thất vọng, công ty của chúng tôi cách việc phá sản, giống như còn rất
sớm."
"Mặt khác, công ty của chúng tôi bắt đầu hạng mục đầu tiên, là đầu tư cho đoàn làm phim( kiêu hùng)."