Chín năm trước, cô còn vị thành niên.
Nghĩ đến những người khác
trong chiến đội, liền muốn nhìn thấy Tử Xuyên hình dạng thế nào, thế
nhưng cô và Tử Xuyên thân mật nhất, lại không gặp được anh, cô liền tràn đầy khó chịu.
Tử Xuyên biết ý nghĩ của cô, liền mở miệng cười nói: "Loại liên hoan nhàm chán này, anh sẽ không đi."
Kiều Luyến lập tức liền vui vẻ: " Anh không đi, là bởi vì cảm thấy đám người kia đều là thế giới giả tưởng, hay là bởi vì em?"
Tử Xuyên mở miệng: "Anh chưa từng coi bạn ở trong trò chơi xem như giả
tưởng, cũng chưa từng có đem tình yêu trong trò chơi, xem như là giả."
Một câu, nói khiến mặt cô đỏ bừng.
Về sau, chuyện liên hoan, bời vì cô không có tới, liền không có chú ý.
Người đi liên hoan, cũng không có nói Tử Xuyên đi.
Hiện tại, nghe ý đội trưởng, năm thứ nhất... Tử Xuyên tới sao?
Cô híp mắt lại, kéo Tam Lang bên cạnh cô, sắc mặt hoang mang, ánh mắt dạo
qua người cô và Tử Tiên Tử, mở miệng nói: "Chín năm trước, cậu cũng đến
sao? Tử Xuyên có tới hay không?!"
Tam Lang nghe nói như thế, giật nảy mình, cậu ta ho khan một tiếng, lúc này mới lên tiếng: "Tôi, tôi
không có tới, khi đó tôi còn nhỏ, người trong nhà không cho tôi đi."
Kiều Luyến rất gấp, muốn tìm người biết chuyện hỏi ý kiến một chút.
Liền nghe thấy cô gái bên cạnh Tam Lang hừ lạnh một tiếng: "Liên hoan chín
năm trước, tôi có đến! Cái tiểu Kiều này, quả thực là nói láo! Vừa rồi
Họa Vô Diễm mới nói, Tử Xuyên đã chết! Đã nói lên vì sao Họa Vô Diễm
chạy vào bịt miệng chúng ta như vậy? Cái Tử Tiên Tử này, thật sự là vô
sỉ, hiện tại dự định, khiến cho Tử Xuyên còn sống sao?"
Nghe được lời này, Kiều Luyến lập tức nóng nảy hỏi thăm: "Chín năm trước, không phải anh ấy nói không đến sao? Tại sao lại tới?"Cô gái hơi sững sờ, một lúc sau mới mở miệng: " Chuyện đã quá lâu, tôi
cũng quên đi, lúc ấy lđội trưởng nghênh
đón tôi. Ai, về sau, Tử Xuyên
nhờ chúng tôi không nên đem chuyện anh ấy tới nói ra, bởi vì sợ tiểu
Kiều biết ăn dấm. Tử Xuyên đối với tiểu Kiều, thật tốt, nhưng bây
giờ..."
Rõ ràng Tử Xuyên không có tới, Tử Xuyên giả lại tới.
Thậm chí, Tử Xuyên giả biết mình và Tử Xuyên có hạn, nói cho mọi người, không nên nói cho cô biết anh ta tới.
Mọi người cũng kín miệng như bình.
Những chuyện này, quấn cô choáng váng.
Tử Xuyên đó... Đến cùng là ai?
Cô đang tự hỏi, liền nghe thấy đội trưởng đã cùng Tử Tiên Tử phân tranh: " Cô từ nơi nào tìm được Tử Xuyên? Là Tử Xuyên thế nào? Nếu như Tử Xuyên
còn sống, vì sao không xuất hiện? Cô không bỏ ra nổi chứng cứ người kia
là Tử Xuyên, chuyện này, tôi nhất định phụng bồi tới cùng!"
Đội trưởng nói xong câu đó, đứng thẳng người.
Thân thể cường tráng cao lớn, để Tử Tiên Tử co rụt lại.
Đội trưởng cười lạnh nhìn về phía Họa Vô Diễm: "Anh biết thế lực nhà tôi,
tôi có nhiều thời gian và tiền tài, nói cho anh biết, chuyện này, tôi
quản!"
"Chiến đội là tôi thành lập. Năm đó Tử Xuyên tín nhiệm tôi, gia nhập chiến đội của tôi! Tôi phải phụ trách với Tử Xuyên!"
"Tử Xuyên khi còn sống, là một người kiêu ngạo như vậy. Hiện tại Tử Xuyên
mất, tôi cũng tuyệt đối không để một người giả mào, đến giả mạo Tử
Xuyên!"
Tranh luận vang lên trong phòng, trong phòng giống như vang vọng lấy năng lượng này.