Họa Vô Diễm giống như cũng bị anh ta làm cho khiếp sợ.
Chờ đến khi lấy lại tinh thần, sắc mặt Họa Vô Diễm trở nên vô cùng khó coi.
Anh ta nhìn chòng chọc vào đội trưởng: " đội trưởng, cậu có phải cũng quyết chủ ý như vậy, muốn đối nghịch với tôi sao?"
Đội trưởng hừ lạnh: "Tôi chỉ nói một câu công đạo, không nhằm vào người nào đó!"
Họa Vô Diễm nhìn đám người trong phòng, tiếp đó liền cười: " Được, vậy anh cứ việc phóng ngựa tới!"
"Ngược lại tôi muốn nhìn xem, thấp giọng như vậy, với tiểu Kiều có quan hệ
với Tử Xuyên, là anh nói có thể tin, hay là tiểu Kiều nói có thể tin!"
Họa Vô Diễm nói đến đây, quay đầu nhìn về phía Tử Tiên Tử: " Cô nói, ai mới là Tử Xuyên?"
Tròng mắt Tử Tiên Tử co rụt lại, nhất thời thở dài: " Tôi nói cho mọi người,
mọi người thật sự đều bị lừa! Mấy người cho rằng Tử Xuyên kia, căn bản
không phải Tử Xuyên. Tử Xuyên là người khiêm tốn như vậy, làm sao lại
tới tham gia liên hoan chiến đội? Mà trong trò chơi, chỉ có tôi và Tử
Xuyên quen thuộc nhất!"
"Kỳ thật những năm này, tôi và Tử Xuyên
đã phát triển từ trong trò chơi ra hiện thực, nếu mọi người không tin,
tôi có thể gọi Tử Xuyên đến, cho các người nhìn xem."
Một câu rơi xuống, mọi người nhao nhao liếc nhau một cái.
Có ít người đã bắt đầu có chút do dự: " Tử Xuyên đến cùng là chết, hay là không chết? Tử Xuyên năm đó, chẳng lẽ là giả sao?"
"Chớ nói lung tung!" Đội trưởng bỗng nhiên gầm lên một tiếng, quay đầu nhìn
mọi người nói một tiếng, sau đó lại nhìn về phía Tử Tiên Tử: "Tiểu Kiều, cô thật sự muốn giả mạo Tử Xuyên? Không nhìn về mặt tình cảm quá khứ
của mọi người sao?"
Tử Tiên Tử nói: " Tôi thực sự nói thật, mọi
người chớ bị Tử Xuyên kia lừa gạt! Năm đó Tử Xuyên thi lên đại học, về
sau chuyên tâm lên đại học, đại học tốt như vậy, sao anh ấy lại từ bỏ?
Chúng tôi đã hẹn cùng thành lập một câu lạc bộ, sau cùng vô tật mà chấm
dứt."
"Tử Xuyên thật sự không chết sao?"
Đã có người hỏi thăm.Tử Tiên Tử gật đầu: " Thật sự không
chết, vậy các người nói xem, Tử Xuyên chết kia, có thể có chứng cứ sao?"
Có chứng cứ sao?
Thế giới trên mạng, bọn họ có chứng cớ gì?
Nếu như không phải một lần liên hoan kia, bọn họ biết bộ dạng Tử Xuyên thì thế cái nào cũng không biết.
Thế nhưng hiện tại nhớ tới...
Có người nhíu mày: " Kỳ thật bây giờ suy nghĩ một chút, cái Tử Xuyên kia, hoàn toàn chính có điểm gì là lạ."
Mọi người quay đầu: " thế nào?"
Người kia mở miệng nói: "Sau khi anh ta tới, đứng ở bên ngoài không có vào,
về sau tiến vào, lời nói cũng rất ít, mấy người còn nhớ rõ, lúc ấy chúng ta gặp mặt, không phải muốn so một ván hay sao, để cho con Xuyên Lai
chỉ huy, anh ta lại cự tuyệt, còn nói trong nhà có chuyện, liền trực
tiếp rời đi, hiện tại nhớ tới, ngay lúc đó có chuyện gì, kỳ là từ chối
thôi? Mà anh ta nói không để cho chúng ta nói chuyện anh ta tới đó, là
sợ tiểu Kiều ăn dấm, mọi người liền không nhắc lại, bây giờ suy nghĩ một chút, sự tình thật sự vậy sao?"
Người chết, bản thân là giả.
Giờ phút này bị vạch trần, khẳng định sơ hở rất nhiều!
Người này nói xong, những người tham gia lần liên hoan đầu tiên, đều cảm thấy, có lẽ bọn họ thật sự bị lừa?
Đội trưởng gấp đến độ không được: " Mấy người chớ tin cô ta! Cô ta chỉ là hồ ngôn loạn ngữ!"
Rõ ràng, đội trưởng đã chiếm thế hạ phong.
Họa Vô Diễm cười lạnh: " Sao tôi lại hồ ngôn loạn ngữ rồi hả? Đội trưởng,
vì sao anh lại lừa gạt mọi người? A? Anh ngược lại nên nói một chút, anh lừa gạt tình cảm tám năm của mọi người, đến cùng là vì cái gì?"