Thẩm Tử Hào còn muốn nói điều gì, nhưng nghe được Hạ Noãn Noãn nói tốt,
nhíu mày nhìn cô một cái, nhưng cuối cùng vẫn không có nói gì khác, cúi
đầu.
Thím Lý vội vàng tiến vào nhà bếp bận rộn, Hạ Diệp Hoa liền
theo Kiều Luyến, cùng ngồi với đám Thẩm Tử Hào và Hạ Noãn Noãn trên ghế
sofa.
Kiều Luyến và Hạ Noãn Noãn, ngay mỗi lần Thẩm Tử Hào mở
miệng nói cái gì, đều sẽ vội vàng nói sang chuyện khác, để Thẩm Tử Hào
không cách nào tiếp tục chủ đề vừa rồi.
Lúc đồ ăn nấu xong, cuối cùng mấy người nghe được bên ngoài có tiếng xe cộ.
Thẩm Tử Hào sững sờ, ngẩng đầu lên.
Kiều Luyến và Hạ Diệp Hoa liếc nhau một cái, Kiều Luyến nhất thời nở nụ
cười, tiếp đó liền thấy Thẩm Lương Xuyên đẩy cửa nhà ra, sải bước đi
vào.
Không biết vì cái gì, rõ ràng chỉ có hai ngày, khí sắc Thẩm
Lương Xuyên, nhìn qua giống như suy sút rất nhiều, cũng gầy gò rất
nhiều.
Anh vào cửa, ánh mắt trực tiếp rơi vào người Thẩm Tử Hào.
Một lúc sau, Thẩm Lương Xuyên mới chậm rãi mở miệng: "Là Thẩm Tu để cậu tới cầu tình?"
Lông mày Thẩm Tử Hào nhíu lại.
Từ nhỏ cậu ta đã có chút sợ người anh trai này, giờ phút này thấy anh vừa
vào cửa, liền nói lời này, nhất thời nhíu lông mày, không nhịn được mở
miệng nói: "Mấy người không muốn thì thôi, cũng đừng tìm cái cớ khác..."
Lời này rơi xuống, chỉ thấy sắc mặt Thẩm Lương Xuyên khó coi tđi hẳng đến trướcThẩm Tử Hào.
Tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại, trực tiếp đi qua, kéo cánh tay Thẩm Lương Xuyên lại.
Tuy cô cũng rất muốn muốn hành hung Thẩm Tử Hào một cái, để cậu ta tỉnh ngộ lại, thế nhưng dù sao gần sang năm mới, huống hồ Hạ Diệp Hoa cũng không muốn nhìn thấy hai đứa con trai ra tay đánh nhau.
Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ Thẩm Lương Xuyên một chút, nói nhỏ về Hạ Diệp Hoa bên kia.
Thẩm Lương Xuyên liền cho cô một ánh mắt yên tâm, sau đó trực tiếp đi tới trước mặt Thẩm Tử Hào.
"Cậu đi cùng tôi tới một nơi."
Thẩm Tử Hào sững sờ, "Đi chỗ nào?""Đi thì biết, làm sao, không dám?"
Thẩm Tử Hào hừ lạnh một tiếng: " Có cái gì không dám?"
Cậu ta quay đầu, cầm lên áo khoác của mình, đi theo Thẩm Lương Xuyên
ra ngoài.
Hạ Noãn Noãn và Hạ Diệp Hoa muốn theo sau, Kiều Luyến chợt đưa tay ra, kéo hai người lạ: " Mẹ, Noãn Noãn, bọn họ là anh em, bọn họ có biện pháp
giải quyết của mình, để bọn họ đi đi."
Hạ Diệp Hoa lo sợ bất an: "Sẽ không đánh nhau chứ?"
Kiều Luyến lại không nhịn được nghĩ trong lòng: Nếu như Kiều Dịch không phân phải trái như thế, cô đánh chết nó! Thẩm Tử Hào, cũng là thích ăn đòn!
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cơ sở vẫn lo lắng.
Thẩm Lương Xuyên không phải là cảm thấy động thủ trước mặt Hạ Diệp Hoa không tốt, cho nên kéo Thẩm Tử Hào tìm địa phương khác, thật sự đánh nhau
sao?
Nghĩ tới đây, liền nhíu lông mày.
Quay đầu, nhìn thấy Hạ Noãn Noãn, cũng gương mặt lo lắng, cô liền lập tức mở miệng: "Mẹ, Noãn Noãn, chúng ta ăn cơm trước đi."
Hạ Diệp Hoa muốn nói cái gì, Kiều Luyến cười: "Chúng ta có thể bị đói, thế nhưng không thể để cho Noãn Noãn bị đói! Em ấy còn phải ăn cho hai
người."
Một câu nhẹ nhõm, để hai người cũng không thể nói chút nữa, ngồi ở trên nhà ăn ăn cơm.
-
Thẩm Lương Xuyên mang theo Thẩm Tử Hào ra ngoài, xe ra biệt thự, Thẩm Lương
Xuyên liền dò hỏi: "Sau khi Thẩm Tu tìm đến, về nhà thì như thế nào?"
Thẩm Tử Hào nghe nói như thế, ho khan một tiếng: "Cha biết sai rồi."
Nghe xong lời này, liền biết khẳng định Thẩm Tu mang theo bộ dạng khí thế.
Thẩm Lương Xuyên không có nói chuyện, mà chính là dừng xe ở biệt thự số 18.