Thẩm Tùng An trước đó có bảo người điều tra hạng mục du lịch công ty Vệ gia khai phá, trừ bỏ bản tư liệu giấy ở ngoài còn một phần bản điện tử Thẩm Hoài Ninh lưu trong máy, nếu Chiêm Ngọc mở máy tính, nhất định sẽ nhìn thấy phần tư liệu kia.
Chuyện đối phó Vệ Thu Dung, Thẩm Tùng An cũng không hối hận, chỉ là anh không muốn Chiêm Ngọc biết.
Anh vội nói với đạo diễn, bước nhanh đến chỗ Trương Kỳ bên kia lấy di động, đi về nơi không ai, tìm số Chiêm Ngọc gọi qua.
Chiêm Ngọc thấy là Thẩm Tùng An gọi, trong lòng đại khái đoán được là vì vừa folder "Thôn mới Đào Nguyên", cậu buông con chuột trong tay, cầm di động lên.
Vừa bắt máy cậu liền nghe được thanh âm nôn nóng của Thẩm Tùng An truyền tới: "Tiểu Ngọc!"
Trong ấn tượng của Chiêm Ngọc, đây là lần đầu Thẩm Tùng An dùng giọng khẩn trương như vậy gọi tên mình, một tiếng "Tiểu Ngọc" làm cậu nhớ tới chuyện Thẩm Tùng An vì cậu xung đột với Vệ Thu Dung ở bãi đỗ xe trường học.
Lúc ấy Thẩm Tùng An giúp cậu, lại lo lắng cậu sẽ tức vụ anh động tay chân với Vệ Thu Dung, ra trường học liền xin lỗi.
Hiện giờ Thẩm Tùng An vội vội vàng vàng gọi điện lại đây, nói vậy cũng là lo cậu sẽ vì folder "Thôn mới Đào Nguyên" mà tức giận.
Thẩm Tùng An người này bất cứ lúc nào chỗ nào, đều đặt cậu ở vị trí đầu tiên.
Nghĩ đến đây, Chiêm Ngọc thở dài, thấp giọng lên tiếng: "Thẩm ca."
Thẩm Tùng An nghe thanh âm hơi thở dài của cậu, ngón tay nắm di động dần thêm lực: "Em hiện tại ở thư phòng sao?"
"Ừ, mượn máy tính của anh chế tác một phần cầm phổ."
Thẩm Tùng An bên kia trầm mặc một chút, mới lại nói: "Trên máy tính có folder 'Thôn mới Đào Nguyên', em...... Thấy sao?"
"Em thấy......" Chiêm Ngọc dừng một chút, ánh mắt dừng trên màn hình máy tính, trong giọng nói mang theo trấn an, "Nhưng em chưa nhìn nội dung."
Trên màn hình máy tính là trang đầu Internet, Chiêm Ngọc vừa rồi cân nhắc mãi, không click mở folder "Thôn mới Đào Nguyên", trừ bỏ vì chưa xin phép Thẩm Tùng An nên cậu cũng không lén mở đồ trong máy tính anh, trong lòng cậu cũng có đáp án, không tất yếu lại xem nội dung bên trong.
Thẩm Tùng An đã chuẩn bị tốt bị Chiêm Ngọc chất vấn, lại không nghĩ rằng sẽ nghe được lời như vậy, theo bản năng phát ra một âm tiết đơn nghi hoặc: "Hở?"
Chiêm Ngọc nghe anh ngây ngẩn cả người đáp lại, đáy mắt hiện lên một mạt ý cười, lặp lại một lần lời mới nói: "Em không nhìn nội dung trong folder, anh đừng khẩn trương."
Thẩm Tùng An vốn tưởng Chiêm Ngọc sẽ tức giận, nhưng nghe thanh âm cậu tựa hồ không có, trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, tay nắm chặt di động đều không tự giác lơi lỏng xuống, đang muốn nói chuyện, giây tiếp theo liền nghe Chiêm Ngọc nói: "Bất quá anh vội vã gọi lại đây, là muốn nói cho em chuyện folder này ấy hả?"
Thẩm Tùng An: "......" Không hiểu sao mà mình lại tự nhảy hố.
"Thẩm ~ ca?" Chiêm Ngọc thấy anh không ra tiếng, kéo dài âm gọi anh một tiếng, một bên lăn lộn con chuột, một bên hỏi: "Sao anh không nói lời nào? Là không muốn nói chuyện với em sao?"
"Sao có thể." Tuy nghe ra Chiêm Ngọc trêu chọc, nhưng Thẩm Tùng An vẫn phủ nhận đầu tiên, nhẹ giọng nói: "Em biết rõ mỗi ngày anh muốn nghe giọng em nhất."
Tay lăn con chuột của Chiêm Ngọc dừng lại, ngực đột nhiên nhảy, vì một câu anh thuận miệng nói ra, lại thắng thiên ngôn vạn ngữ lời âu yếm.
...... Muốn ổn định.
Chiêm Ngọc âm thầm nhắc nhở mình, kéo đề tài, hỏi Thẩm Tùng An: "Trước đó em nghe Thanh Thanh nói có người tra hạng mục du lịch 'Thôn mới Đào Nguyên' của công ty Vệ gia, là anh sao?"
"Là anh."
Thẩm Tùng An không phủ nhận, nói đơn giản chuyện mình bảo người tra hạng mục của công ty Vệ gia với Chiêm Ngọc một lần, Chiêm Ngọc vẫn luôn không ra tiếng, an tĩnh nghe anh nói.
Thẩm Tùng An sau khi nói xong, lại lần nữa hỏi một câu: "Em tức giận sao sao?"
Chiêm Ngọc không trực tiếp trả lời, mà hỏi lại anh: "Là vì em sao?"
Thẩm Tùng An bên kia an tĩnh, cách vài giây mới trả lời: "Hắn không thể làm vậy với em, anh chỉ giáo huấn hắn một cái thôi."
Lời anh nói bí mật mang theo hàn ý, dù cách di động Chiêm Ngọc cũng nhận ra anh tức giận.
Những ngày qua, Chiêm Ngọc tuy nói không cùng Vệ Thu Dung liên hệ, nhưng trước đó không lâu cậu ngẫu nhiên thấy tin hạng mục "Thôn mới Đào Nguyên" bị bộ môn liên quan nhiều lần kiểm tra thực địa cũng xử phạt đưa tin, nói vậy Vệ Thu Dung cũng vội đến sứt đầu mẻ trán.
Cùng Vệ Thu Dung chia tay, Chiêm Ngọc chuẩn bị tâm lý hảo tụ hảo tán, ai cũng không cần tìm người kia, điểm này cậu làm được, hiện giờ nhớ đến Vệ Thu Dung người này cũng có thể tâm như nước lặng.
Cậu sở dĩ có thể nhanh như vậy làm được điểm này, một bộ phận rất lớn đều bởi vì Thẩm Tùng An. Chỉ là cậu không nghĩ tới Thẩm Tùng An sẽ để ý chuyện Vệ Thu Dung ngoại tình, không chỉ thay cậu hết giận, thậm chí không tính cho cậu biết.
Chiêm Ngọc không khỏi nhớ lại hoa sau biệt thự, cậu nghĩ tới Thẩm Tùng An một mình ngồi xổm trên mặt đất ở nhà ấm trồng hoa, cẩn thận lấp đất cho hoa hồng, nghĩ tới những gì biết được về Thẩm Tùng An trong những ngày ở chung qua.
"Tiểu Ngọc."
Có lẽ thấy cậu lâu không ra tiếng, tiếng Thẩm Tùng An lại lần nữa truyền đến: "Em tức giận phải không?"
Chiêm Ngọc nghe trong giọng anh mang theo một tia mất mát không rõ ràng, chắc là hiểu lầm ý cậu, bất đắc dĩ lại khó tránh khỏi thấy đau lòng, cậu thu hồi suy nghĩ, giọng nghiêm túc mà nói với Thẩm Tùng An: "Em không có tức giận."
Thẩm Tùng An trầm mặc, Chiêm Ngọc không biết anh tin hay không tin, chỉ có thể nói tiếp: "Em thật sự không tức giận, chuyện em với Vệ Thu Dung đã qua, hiện tại trừ bỏ quan hệ thế giao của hai nhà, thậm chí em và anh ta cũng không tính là bằng hữu, em tức anh làm gì chứ......"
"Nhưng anh tức." Thẩm Tùng An đột nhiên ra tiếng đánh gãy lời cậu nói, "Anh nói, hắn không thể làm vậy với em."
Trân bảo anh cầu mà không được, dựa vào