Thông tin truyện Anh Hận Anh Yêu Em

Anh Hận Anh Yêu Em

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

1,123

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 12584 lượt

REVIEW TRUYỆN ANH HẬN ANH YÊU EM

 

Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây
Thể loại: Hiện đại, quân nhân, ngược, nam chính thâm tình, HE
Độ dài: 42 chương + 2 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn - đã xuất bản

*****

Khi thật sự đem lòng yêu thương một người, người ta thường sẽ cho đi tất cả, bởi nếu đã đem hết tâm tư đặt vào một người nào đó, sẽ chẳng có ai còn nhớ được rằng phải giữ lại cho bản thân mình thứ gì nữa. Hình Khải đã yêu Hình Dục theo cách như vậy, yêu đến khờ dại, yêu đến mềm yếu, yêu đến mức tình nguyện dành cả thanh xuân để đợi chờ.

“Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang.
Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.”

Có người nói rằng: “Khoảng cách xa nhất trên thế giới này là em yêu anh nhưng anh không biết”. Có lẽ đúng là như vậy. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, mà giấu chặt tình yêu ấy vào nơi sâu thẳm nhất trái tim mình. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, để rồi suýt chút nữa hai người họ đã để lỡ mất nhau.

Hình Dục tên thật là An Diêu. Bố mẹ cô đều là quân nhân, không may hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Giây phút nhìn thấy thi thể của bố mẹ, An Diêu không còn muốn sống nữa, cô lao ra trước mũi xe của một cán bộ cấp cao, muốn được đi theo bố mẹ. Nhưng chiếc xe ấy đã kịp phanh lại, người ngồi trên xe không những không quát nạt cô, ngược lại còn ân cần hỏi han và nhận cô làm con nuôi. Từ đó, An Diêu bước chân vào nhà họ Hình, trở thành em gái nuôi của Hình Khải.

Khi Hình Dục gặp Hình Khải, anh là một thiếu niên nghịch ngợm, thậm chí có phần hư hỏng. Anh cậy cha mình có quyền có thế, liên tục ra ngoài gây sự phá phách. Mẹ Hình Khải mất sớm, cha lại chọn sai cách để dạy dỗ anh, thế nên có thể nói, gặp được Hình Dục là điều may mắn nhất trong cuộc đời Hình Khải. Bởi vì chỉ có Hình Dục mới có thể hiểu được anh, không có cô, có lẽ anh sẽ mãi chỉ là một đứa trẻ mất phương hướng.

Ban đầu, Hình Khải vô cùng ghét bỏ cô gái quê mùa Hình Dục. Vậy mà chẳng biết từ bao giờ, cô đã âm thầm bước từng bước vào trái tim cậu thiếu niên ngang ngược ấy và sống trong trái tim anh từ thời niên thiếu cho đến mãi mãi sau này. Hình Khải yêu Hình Dục, yêu nụ cười, yêu đôi mắt, yêu cả những ánh buồn thấp thoáng lướt qua nơi đáy mắt dịu dàng. Đối với anh, cô quan trọng như không khí, thiếu cô, anh sẽ không thể sống nổi, bởi anh yêu cô hơn chính sinh mạng của mình.

“Nếu có kiếp sau, anh nguyện làm một hạt mưa, thay thế giọt nước mắt đau thương, lướt qua đáy mắt em.”

Trong cuộc đời của mỗi người, thanh xuân có lẽ là quãng đời đẹp nhất, vậy mà Hình Khải lại dùng khoảng thời gian quý giá ấy chỉ để âm thầm bảo vệ, chở che và yêu thương một người. Từ khi còn là cậu thiếu niên mười lăm tuổi đến khi trở thành một người đàn ông thành đạt, có lẽ mọi sự cố gắng, mọi nỗ lực của anh đều xoay quanh người con gái ấy. Thế nhưng, Hình Dục luôn cố đẩy anh ra xa và rồi suýt chút nữa cô đã bỏ lỡ một người đàn ông yêu cô hơn tất cả.

Hình Dục luôn tỏ ra lạnh lùng với Hình Khải, không phải vì cô không yêu anh. Cô cũng yêu Hình Khải, rất yêu, nhưng cô lo sợ, cô sợ rằng nếu như nhận lời yêu anh rồi, đến một ngày nào đó hai người họ sẽ trở thành hai người xa lạ. Cô sợ anh sẽ vứt bỏ cô như cái cách anh rời xa những người con gái khác. Cô sợ mình sẽ chẳng giữ nổi trái tim anh. Thế nên, Hình Dục tình nguyện trở thành em gái của anh, yêu anh trong âm thầm.

Yêu nhưng cố chấp không bày tỏ, Hình Dục đem tất cả nhớ thương của mình gửi vào từng trang nhật kí. Mình ước rằng Hình Khải có thể đọc được những câu chữ Hình Dục viết bằng tất cả thương yêu ấy sớm hơn một chút, nếu như vậy, có lẽ hai người họ sẽ được ở bên nhau lâu hơn. Và phải chăng, nếu Hình Khải có thể hạ thấp cái tôi của mình xuống một chút thì anh và cô sẽ không để lỡ những năm tháng tuổi xuân đẹp đẽ vô ngần.

Nhìn chung thì “Anh hận anh yêu em” là một bộ truyện đáng đọc. Tuy nhiên, hình tượng nữ chính được xây dựng quá mức bi quan đôi khi làm mình cảm thấy ức chế. Sự bi quan của Hình Dục đã ngày càng đẩy Hình Khải ra xa, nhân sinh quan quá mức tồi tệ của cô đã làm khổ cả bản thân và Hình Khải.

Cuối cùng, Hình Dục mất trí nhớ, cô biến thành một người hoàn toàn khác, như trở thành một đứa trẻ cần được Hình Khải chăm sóc, chở che. Mình không thích sự bi quan của nữ chính, nhưng rất ấn tượng và cảm động bởi tình cảm mà cô dành cho Hình Khải. Thế nên, thực sự mà nói thì cái kết này không làm mình thấy thoải mái. Mình không muốn Hình Dục quên đi tất cả, không muốn cô quên đi những thương yêu thầm kín mà cô chưa dám bày tỏ với anh, không muốn cô quên đi rằng cô từng cố chấp mà yêu người đàn ông ấy theo một cách rất đặc biệt của riêng mình.

Nếu bạn sắp bị sâu răng bởi những bộ truyện sủng ngọt hoặc sắp nhồi máu cơ tim vì những tình tiết ngược lên bờ xuống ruộng, thì “Anh hận anh yêu em” có lẽ sẽ phù hợp với bạn, một bộ truyện không quá bi thương và vừa đủ ngọt ngào.
___________


Bình luận truyện