Dùng xong bữa tối, Lạc Huyền Ca giúp An Tuấn Phong dọn dẹp rồi trở về phòng nghỉ ngơi.
Vừa vào phòng liền thấy An Nhược Thủy nằm trên giường chơi tượng gỗ, Lạc Huyền Ca chậm rãi đến gần, khó hiểu hỏi: "Sao lại giúp em nhận phim mới?"
"Hả? Em nói là bộ phim của chị dâu?" An Nhược Thủy thấy sắc mặt đối phương không đúng lắm, nàng khẽ cười: "Bởi vì nhân vật đó rất phù hợp em, hơn nữa từ lúc em xuất đạo tới giờ vẫn luôn đóng cổ trang, được trên mạng bình chọn là mỹ nhân cổ trang đứng đầu. Bất quá có một vài kẻ vô cùng chắc chắn nói em chỉ biết đóng phim cổ trang, đổi phim khác căn bản không khống chế được, điều này cũng làm không ít người bắt đầu nghi ngờ em. Vì vậy định dùng bộ phim này giúp em chuyển hình."
"Em không phải ở trong phim của Giang đạo diễn phú nhị đại sao? Nhân vật đó cũng là hiện đại." Lạc Huyền Ca tò mò, rõ ràng đã nói muốn cùng An Nhược Thủy nghỉ ngơi, kết quả vừa trở về lại nhận phim mới, thật sự rất phiền não.
"Bộ phim của chị dâu tính quay sau khi sinh cháu, còn đến sáu bảy tháng nữa, thời gian để em nghỉ dưỡng còn rất nhiều. Không cần phiền lòng." An Nhược Thủy chậm rãi đứng dậy kéo Lạc Huyền Ca đến trên giường, xoa bóp lại mở miệng dỗ dành: "Được rồi, chuyện này em cứ suy nghĩ. Rốt cuộc quay hay không là em quyết định, hôm nay trước nghỉ ngơi cho khỏe, sáng mai phải đến chỗ Giang Ý Hàm mừng sinh nhật Tiểu Hi. Buổi chiều Hứa Như xuất viện, em lấy tư cách bằng hữu đi đón nàng. Buổi tối Cố tiểu thư mời khách, mọi người cùng nhau tụ họp một chút."
Lạc Huyền Ca cho rằng về nhà nghỉ ngơi là chân chính nghỉ ngơi, lại không ngờ chuyện phiền phức lần lượt nối tiếp, mình còn chưa thả lỏng đã dự liệu được mệt nhọc ngày mai.
Tuy sống ở thế giới này đã lâu như vậy, nhưng vẫn có chút không thích ứng được cảm giác chuyện lớn chuyện nhỏ tự thân vận động.
Mấy chuyện đón người cùng dự sinh nhật này, ở kiếp trước vẫn luôn là các giáo đồ sắp xếp, động tay viết một bức thư chúc mừng đưa đi đã là mang đến vinh dự cho người nọ rồi.
"Sao vẫn cau mày như vậy?" An Nhược Thủy thấy đối phương ủ dột, trong lòng bất an hỏi, chẳng lẽ vẫn đang buồn bực chuyện mình nhận phim sao?
Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Đều nghe chị, nhận bộ phim kia. Bất quá Giang Ý Hàm nói đài bọn họ có một MC tương đối đức cao vọng trọng phải vào cục cảnh sát, trước mắt đài truyền hình gặp chút khó khăn, muốn mời em đến trình diễn hữu nghị một lần."
"Lúc nào?" An Nhược Thủy cũng biết chuyện vị MC lâu năm kia bị bắt, chẳng qua là bê bối trước kia che giấu rất tốt trong nháy mắt công khai hoàn toàn mà thôi, người trong giới đều có thể nhìn ra đây là chọc tới đại nhân vật nào đó rồi bị trả thù.
Lạc Giáo Chủ lấy ra di động xem xét thời gian.
"Nàng nói lần này vẫn sử dụng phương thức truyền trực tiếp, còn mời được Mục Lăng tới, thời gian vào thứ ba tuần sau. Có lẽ phải mất cả ngày, hỏi em có thể dành chút thời gian hay không."
An Nhược Thủy gật đầu: "Đi đi, thuận tiện quảng bá phim mới."
Lạc Huyền Ca liền trả lời Giang Ý Hàm, thời điểm Giang Ý Hàm nhận được tin còn cảm khái một trận, nàng để Từ Gia giúp đỡ thu thập MC muốn hại mình, không ngờ Từ Gia động tác quá lớn uy hiếp đến cả đài truyền hình. Kết quả hiện tại còn cần nàng tìm bằng hữu khắp nơi tới giải quyết, thật không biết là phúc hay họa.
Về sau gặp chuyện, nàng vẫn sẽ thử tự mình xử lý, cho Từ Gia động thủ quả thực động tĩnh quá lớn, miếu nhỏ này không chịu nổi uy áp của nàng.
Không chỉ hẹn Lạc Huyền Ca, nàng còn hẹn Mạnh Tiểu Manh cùng Bạch Liễu, nhưng mà Bạch Liễu bày tỏ muốn mang Hứa Như về nhà gặp cha mẹ, đúng lúc cuối tuần rời đi.
Tình huống Mạnh Tiểu Manh thì không biết, sáng sớm gửi tin mà đến tối còn chưa trả lời, có thể là bận làm quá nên không thấy, hoặc là bận chơi quá nên không đọc.
......
Ngày hôm sau, được Hứa Tụ khuyên bảo, Lý Điềm bày tỏ muốn trở về.
Vì vậy không có trợ lý cùng người đại diện bên cạnh, Lạc Huyền Ca cùng An Nhược Thủy coi như được chân chính nghỉ ngơi.
Lạc Huyền Ca dậy sớm luyện công với cọc gỗ khóa đá trong sân, bất quá cũng chỉ luyện tập một ít kiến thức cơ bản cường thân kiện thể, gần đây khinh công sử dụng ít đi, công phu cũng từ từ giấu bớt, mỗi lần quay phim cần động võ, Lạc Giáo Chủ còn phong bế cả nội lực.
Mấy tháng liên tục như vậy, liền cảm thấy toàn thân đều không thoải mái.
An Nhược Thủy tỉnh dậy không thấy Lạc Huyền Ca bên người, trong lòng nho nhỏ mất mát một trận, sau đó nhanh chóng rửa mặt xuống lầu, nghe được động tĩnh trong sân, nàng vội chạy đi xem xét.
Chỉ thấy Lạc Huyền Ca một tay nắm chặt thành quyền, đánh vào khóa đá, khóa đá lập tức vỡ vụn.
An Nhược Thủy biết người kia nội lực cường đại võ công cao siêu, nhưng khi tận mắt chứng kiến màn này, nội tâm nàng làm sao cũng không bình tĩnh nổi.
Vội vàng tiến lên cầm tay Lạc Huyền Ca, muốn mắng một chút nhưng lại nhớ đến thân phận gia hỏa này, một thân võ công tuyệt thế đều không có chỗ dùng, chắc hẳn cũng không dễ chịu.
"Đau không?"
Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của phu nhân, Lạc Huyền Ca khẽ lắc đầu, khi còn bé luyện công bị thương, mẫu thân cũng từng hỏi mình như vậy, lần đó thật sự rất đau vì vậy liền nói thật.
Tối đó bị phụ thân phạt đứng tấn cả buổi, cha nói một khi bị thương, đau đớn chỉ tồn tại ở thể xác của mình, nhưng lại khiến những người quan tâm mình đau đớn trong tâm.
Muốn bảo vệ bản thân, muốn bảo vệ người mình muốn che chở, thì chỉ có cách bản thân phải tự cường đại mạnh mẽ.
"Em không đau. Đại ca cùng chị dâu đến bệnh viện, để em làm bữa sáng." Lạc Huyền Ca nắm tay An Nhược Thủy, sánh bước trở về.
Hôm nay mới thứ năm, lúc trước nếu có thời gian nghỉ ngơi, An Nhược Thủy tất nhiên sẽ một mình ở nhà nghiên cứu kịch bản, nhưng hiện tại có Lạc Huyền Ca, nàng ngược lại không ở nhà nổi, luôn muốn cùng Tiểu Lạc ra ngoài một chút, ngắm nhìn thế giới xinh đẹp này.
Chỉ tiếc đã đáp ứng Giang Ý Hàm tuần sau dự show, nếu không các nàng liền có thể ra nước ngoài chơi một thời gian rồi trở về, không cần ở trong